Hai người bình tĩnh nhìn nhau, một cảnh tượng đột nhiên hiện lên trong đầu Sơ Nhất.
Cô vẫn luôn theo dõi chương trình tạp kỹ dành cho vợ chồng minh tinh, mấy ngày hôm trước vừa ra tập mới, trong đó có một người vợ nhớ lại cảnh xa nhà của mình, lúc ấy chồng của cô ấy sẽ hôn môi tạm biệt cô ấy.
Lúc đó Sơ Nhất ấn tượng rất sâu, bởi vì bọn họ đã kết hôn nhiều năm nhưng vẫn có thể duy trì trạng thái thân mật này.
Sơ Nhất rất hâm mộ tình yêu của bọn họ.
Mạch suy nghĩ đột nhiên xuất hiện lỗ hổng, Sơ Nhất lập tức nghĩ đến những hành vi khác thường của Kiều An Sâm trong khoảng thời gian này.
Ngày nào anh cũng nhắn tin, gọi video, chia sẽ những chuyện nhỏ nhặt cho cô.
Người chồng trong chương trình tạp kỹ thường làm như vậy.
Ở đảo Bali, rõ ràng đang ăn ngon miệng, nhưng khi thấy cô lột vỏ tôm anh lại tranh lột.
Người vợ trong tiết mục này từng nói, nếu như chồng cô ấy không lột vỏ tôm cho cô ấy, cô ấy không muốn ăn nữa.
Điều khiến cô ngạc nhiên nhất chính là chiếc máy bay kia.
Năm đó, có một người chồng đã cầu hôn vợ mình bằng cách này.
Anh học cách chụp anh cho cô, cứng nhắc gọi cô là bà xã, trước khi đi làm còn hôn môi cô... tất cả những gì Sơ Nhất cảm thấy xa lạ nhất lại là đoạn quen thuộc nhất.
Sau một quãng thời gian dài nghi ngờ, cuối cùng cô cũng tìm ra đáp an.
Sơ Nhất không dám tin nhìn Kiều An Sâm, cô ngập ngừng hỏi, "Anh...có phải anh học theo chương trình tạp kỹ đó không?"
Sắc mặt của Kiều An Sâm nhanh chóng thay đổi, gương mặt trở nên ngượng ngùng và mất tự nhiên, anh tránh ánh mắt cô cô, đúng lúc cửa thang máy mở ra.
Anh thở dài một hơi, giúp Sơ Nhất mang hành lý vào.
"Thang máy đến rồi, em đi đi."
"Từ đã...anh phải nói rõ với em trước đã." Sơ Nhất nắm lấy áo anh, Kiều An Sâm né ra, anh dặn dò Sơ Nhất.
"Đi đường cận thận."
Nhìn biểu hiện lúc này của anh, không cần nói Sơ Nhất cũng biết, cô trơ mắt nhìn cửa thang máy đóng lại, nhìn gương mặt đang dần biến mất của Kiều An Sâm.
Taxi dừng ở trước cổng chung cư, Sơ Nhất nhìn biển số xe rồi đặt hành lý lên xe, chiếc xe dần lăn bánh, cô ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ.
Từng hành vi cử chỉ ngốc nghếch của Kiều An Sâm dần hiện lên trong đầu cô, phong cảnh bên ngoài thay đổi liên tục, Sơ Nhất đặt tay lên môi, mỉm cười một cách khó hiểu.
Cô nhớ lại khoảnh khắc hai người xem chương trình kia cùng nhau, lúc ấy Kiều An Sâm còn không tin, Sơ Nhất còn lừa gạt anh.
Cô nói hôn nhân chính là như vậy.
Vài phút sau, Kiều An Sâm đã quay về phòng.
Không ngờ anh lại lén xem hết chương trình này, sau đó còn bắt chước theo mấy cặp vợ chồng ở trong đó.
Sơ Nhất nhìn ra ngoài cửa sổ, cười chảy nước mắt, ánh mắt dần trở nên mơ hồ.
Cô cúi đầu lau nước mắt, trong lòng có chút chua xót cũng có chút khổ sở, khi nhớ ra gì đó, cô lại mỉm cười.
Tài xế đằng trước lén lút đánh giá cô, nhìn thấy cô vừa khóc vừa cười, đối phương định nói gì đó nhưng thôi, cuối cùng vẫn chuyên tâm lái xe.
Cuối cùng cũng đến sân bay, nhìn thấy cô mở cửa xuống xe, tài xế thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi hoàn tất thủ tục, trong lúc đang chờ lên máy bay, Sơ Nhất lấy bữa sáng Kiều An Sâm chuẩn bị cho cô ra.
Một phần sandwich và một chai sữa đơn giản vẫn còn hơi ấm.
Không hiểu sao cô lại nhớ anh.
Sơ Nhất vừa ăn vừa nghe tiếng chuông bên tai mình.
Một lát sau, điện thoại được kết nối, cô nghe thấy giọng nói quen thuộc của Kiều An Sâm.
"Alo, Sơ Nhất?"
"Tới sân bay chưa?"
"Rồi, anh đang ở đâu vậy?"
"Anh vừa đến viện kiểm sát, chuẩn bị làm việc."
"Vậy à." Sơ Nhất cắm miếng sandwich, suy nghĩ một chút, cô cười ranh mãnh, cố ý hỏi anh.
"Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em?"
"..." Đầu bên kia đột nhiên im lặng, một lát sau, Kiều An Sâm mới nói, "Sơ Nhất, anh phải làm việc rồi, em nhớ chú ý an toàn."
"Em..."Sơ Nhất còn chưa lên tiếng, anh đã cúp máy, cô chớp mắt nhìn màn hình điện thoại.
Thôi thì đợi anh gọi lại vậy.
Khi máy bay hạ cánh, Sơ Nhất thuê xe đến địa điểm đã hẹn.
Bên phía đối phương có hai người đến, một bà chủ và một người phụ trách, đối phương nói chuyện rất thoải mái.
Bọn họ muốn gặp Sơ Nhất là để thảo luận về kịch bản chuyển thể, nhân tiện còn trò chuyện với cô về linh cảm của câu chuyện.
Nhắc tới vấn đề diễn viên, bọn họ định tìm tiểu thịt tươi đang nổi tiếng trong nước, ngoại hình lưu lượng đều rất ổn.
Nữ chính hơi đặc biệt một xíu, dường như không có minh tinh nổi tiếng nào phù hợp với nhân vật, có lẽ bọn họ phải tìm người mới.
Đối phương đề cử vài diễn viên, trong đó cũng có mấy người Sơ Nhất thích, cô lập tức hỏi mình có thể đếm thăm đoàn phim được không.
"Đương nhiên là được, chúng tôi rất hoan nghênh cô."
Ba người trò chuyện vui vẻ, sau bữa ăn, hợp đồng đã được ký kết thành công, bọn họ đề nghị đưa Sơ Nhất đi tham quan nhưng cô từ chối, cô bảo rằng mình đã hẹn với bạn.
Tiểu Cao đang đợi cô ở một quán cà phê.
Lúc Sơ Nhất đi đến đã là đầu giờ chiều, trong lòng cô có chút hồi hộp.
Mặc dù hai người rất thân quen, chuyện gì cũng kể cho nhau, nhưng ngoài đời, bọn họ còn không biết đối phương trông như nào.
Sơ Nhất đi theo sự chỉ dẫn của Tiểu Cao, lúc tới của quán cà phê, cô nhìn xung quanh thì tháy một cô gái tóc ngắn mặc áo hoodie màu vàng ở gần cửa sổ.
Trái tim đột nhiên nảy lên, rõ ràng là một gương mặt cực kỳ xa lạ, nhưng trong lòng cô lại cảm thấy