''Nếu đều không có, vậy thì mẫu phi, người cũng đừng trách nhi thần'' Hoàng hậu thu hồi tiếu dung nhàn nhạt uốn gối.
''Từ nay về sau chúng ta đường ai nấy đi, nhi thần trở thành thế nào cũng không tốn sức mẫu hậu phí tâm''
Nàng bước nhanh rời đi.
Thái hậu nhìn chằm chằm bóng lưng nàng dần dần biến mất, không nổi giận như trong tưởng tượng, thậm chí có chút vui mừng.
'Nó trưởng thành rồi'
Nhưng chớp mắt cơn giận đã ập tới, trong mắt Thái hậu lóe lên vẻ tàn độc: ''Đáng tiếc ngươi hiểu ra quá muộn, mà còn ở phe chống đối ai gia, vậy cũng đừng trách ai gia không khách khí!''
Trinh Thuyên từng nói với bà.
Hoàng đế dường như phát hiện ra hành vi bất thường của ông ta, bọn họ muốn lật đổ Hoàng quyền thì nhất định phải nhanh lên.
Nhất định phải vào lúc Triệu Nguyên Cấp vẫn chưa kịp phản ứng hoàn toàn, đánh hắn trở tay không kịp, đây là cơ hội duy nhất của bọn họ.
Mà bây giờ, trong cung đã đủ tai mắt.
Hoàng hậu không được thì bà chỉ có thể tự mình làm.
...
Sau Tết Đoan Ngọ, trong cung khôi phục như thường.
Thời tiết ngày càng nóng, chúng cung phi không thích đi ra ngoài, hậu cung rất yên tĩnh.
Diệp Tư Nhàn an nhàn, ban ngày ngồi bên hồ cá, tới Trường Ninh Cung một hồi, ban đêm ngồi dưới hiên ngắm sao, hoặc tới Chiêu Dương Cung hầu giá.
Hôm nay, nàng tới Chiêu Dương Cung hầu giá như thường lệ.
Sau cuộc mây mưa, Diệp Tư Nhàn thấy trong bụng vô cùng đau đớn, có nhiệt lưu gì đó chảy xuống dưới.
''Ôi cha!''
Nhìn thấy y phục vị kinh nguyệt làm bẩn, mặt mũi Diệp Tư Nhàn uể oải ''Thần thiếp đáng chết!''
''Đứng dậy''
Triệu Nguyên Cấp ôm nàng, gọi cung nhân đến thay giường chiếu, Diệp Tư Nhàn thì được hầu hạ đi tắm rửa thay quần áo.
Lúc ra khỏi tịnh phòng, nàng tình cờ nghe thấy mấy tiểu cung nữ xì xào bàn tán.
''Diệp tiệp dư hầu hạ Hoàng thượng nhiều năm như vậy mà còn chưa mang thai, dù sinh cho Hoàng thượng thêm một Công chúa cũng được mà''
''Đúng rồi!''
''Vào cung đã ba bốn năm, lúc đầu còn nhỏ, chẳng lẽ bây giờ cũng nhỏ sao?''
''Cũng không phải? Ghê tởm nhất chính là còn bá chiếm Hoàng thượng không cho sủng hạnh người khác, quá không có đạo lý...''
Diệp Tư Nhàn lạnh mặt ho mấy tiếng, bước qua trước mặt các nàng, mấy cung nữ tái mặt, vội vàng quỳ xuống dập đầu.
Dựa theo quy củ, phi tần đến tháng thì không được thị tẩm.
Nhưng đến muộn Triệu Nguyên Cấp vẫn giữ nàng lại, nhìn bộ dạng nàng ôm bụng đau đến không muốn sống, Đế vương nhíu chặt mày.
''Trước kia cũng như vậy sao?''
''Không có'' Diệp Tư Nhàn cắn răng sắc mặt tái nhợt, thân thể co quắp lại.
''Trước kia chưa từng bị như vậy, Hoàng thượng, mau cứu thiếp...''
Trong bụng như có người càm dao khoét vào, nàng đâu đến hai mắt đều tối sầm ứa mồ hôi lạnh.
''Người đâu, truyền thái y!''
Sắc mặt Triệu Nguyên Cấp nghiêm nghị, thậm chí nghi ngờ có người hạ độc nàng.
...
Thái y nhanh chóng chạy đến, sau khi nhìn nghe hỏi sờ xong, hai thái y liếc nhau, cực kỳ thận trọng hỏi.
''Diệp tiệp dư, gần đây phải chăng người đã tiếp xúc qua đồ lạnh không?''
''Đâu có? Trời nóng như vậy ta ngay cả dưa hấu ướp lạnh ta cũng chưa ăn...''
Nhớ tới chuyện này nàng chỉ tủi thân, Viên Nguyệt nói caid gì mà muốn dưỡng tốt thân thể sinh tiểu Hoàng tử, đánh chết cũng không cho nàng đụng dưa hấu, mỗi ngày tức giận đến đau cả đầu.
''Vậy...người có dùng qua hương liệu gì không?''
''Cũng không có, xưa nay ta không có huân hương!''
Diệp Tư Nhàn tắm rửa thay y phục, mùi hương trên người đã phai nhạt, nhưng vẫn có một vị thái y trẻ tuổi ngửi ra chút dấu vết để lại.
''Nương nương, thần nghe thấy trên thân người hình như có mùi xạ hương, nhưng hương vị quá mỏng manh không thể xác định, người có thể cho vi thần biết mùi hương này là từ đâu ra không?''
Diệp Tư Nhàn ôm bụng lăn lộn, đầu óc mơ màng.
''Y phục, là hương trên xiêm y của ta''
Có lẽ đau đớn cực độ có thể thức tỉnh hồi ức của con người, nàng vậy mà nhớ tới vải vóc có mùi này hình như là lúc trước Tống thị thưởng cho.
Tống thị!!
Trong chớp mắt, đều hiểu ra tất cả.
Diệp Tư Nhàn cho người tới Trữ Tú Cung cầm tới hai bộ y phục có mùi thơm.
''Gần đây ta mặc y phục đều có loại hương này, hai vị thái y phân biệt chút đi, có phải chất vải có vấn đề không?''
Các thái y căn bản không cần tiến tới, chỉ cách không khí ngửi được lập tức kết luận.
''Trên vải áo này bị người ta hạ xạ hương cực nặng, lại dùng hương liệu khác che giấu, nếu như mặc y phục này lâu dài, có khả năng tổn thương thân thể cơ bản, thậm chí...không thể sinh con''
''Cái gì?!!'' Diệp Tư Nhàn sợ đến hồn cũng bay đi.
Không thể sinh