Bộ phận thiết kế vẫn luôn gọi Thẩm Hạ Lan là Lisa.
Thẩm Hạ Lan thích cái tên này, cô không phải là bà Diệp, chỉ là Lisa.
Niềm đam mê bấy lâu nay lại được kích thích.
“Mọi người không sợ tôi làm lộ bí mật công ty sao?”
Thẩm Hạ Lan đùa đùa nói.
Nhà thiết kế Hoàng cười nói: “Sếp Diệp cũng không sợ, chúng tôi sợ cái gì?”
Mấy người đột nhiên cười thành một đoàn.
Tuy rằng Thẩm Hạ Lan đã lâu không đến, nhưng lúc này đột nhiên cảm thấy như mình chưa từng rời đi.
Cô ngồi vào ghế của nhà thiết kế, xem qua bản vẽ rồi cau mày.
Bản vẽ này có chút thú vị!
“Bản vẽ thiết kế quân khu? Bây giờ công ty chúng ta bắt đầu nhận việc của quân khu rồi?”
Thẩm Hạ Lan vô thức ngẩng đầu hỏi thiết kế Hoàng.
Thiết kế Hoàng nhìn xung quanh nói: “Đây chỉ là nguyên mẫu, ý của Sếp Diệp là bây giờ chúng tôi đang thiết kế, nếu dùng được thì cùng quân khu hợp tác.
Nếu thực sự bàn chuyện hợp tác được, tập đoàn chúng ta liền thuộc về tập đoàn bán quân sự, vậy thật rất trâu bò.”
“Dùng thực lực nói chuyện thì tốt hơn, nhà thiết kế ở quân khu có rất nhiều.”
Thẩm Hạ Lan kịp thời dội một chậu nước lạnh, bớt cho những người này bay lên trời.
“Vâng, vâng, nhà thiết kế Lisa nói đúng.”
Thiết kế Hoàng tuy rằng tương đối lớn tuổi, nhưng vẫn là coi trọng Thẩm Hạ Lan, cũng hết cách, ai bảo tài năng thiết kế của Thẩm Hạ Lan cao làm gì.
Mặc dù cô đã bỏ quyền trong cuộc thi thiết kế một thời gian trước, nhưng vụ đạo văn do Thẩm Niệm Niệm xúi giục đã đẩy Thẩm Hạ Lan lên tầm cao khác.
Thẩm Hạ Lan chỉ vào một mảnh bản vẽ thiết kế nói: “Ở đây cần phải cải tiến.
Đây là suy nghĩ của tôi.
Xe bình thường nói thì dễ, nhưng xe của quân khu thì phải chống nổ, chống va đập, hiệu suất