Thẩm Hạ Lan hơi sững sờ, vội vàng đứng dậy mở cửa.
“Chú nhỏ?”
Cô có chút ngạc nhiên, Hoắc Chấn Đình lại dậy sớm như vậy.
“Nghê Nghê vẫn chưa tỉnh à?”
“Chưa ạ.”
“Đến phòng làm việc của chú một chuyến.”
Hoắc Chấn Đình nói xong thì rời đi trước.
Sau khi Thẩm Hạ Lan đắp chăn cho Diệp Nghê Nghê, nhẹ chân nhẹ tay đi đến phòng làm việc của Hoắc Chấn Đình.
Hoắc Chấn Đình nhìn vào máy tính ở trước mặt, không phát hiện ra Thẩm Hạ Lan đã đến.
“Chú nhỏ?”
Thẩm Hạ Lan gọi một tiếng.
Hoắc Chấn Đình lập tức hoàn hồn lại.
“Cháu đến rồi? Ngồi đi.”
Hoắc Chấn Đình xoay máy tính lại cho Thẩm Hạ Lan xem.
Nhìn thấy bức ảnh người phụ nữ xuất hiện trên máy tính, Thẩm Hạ Lan không khỏi sững sờ.
“Ai đây ạ?”
“Cung Tuyết Dương.”
Cái tên này khiến Thẩm Hạ Lan cảm thấy có chút quen tai, nhưng lại không nhớ ra được đã nghe ở đâu.
“Có liên quan đến cháu?”
“Không liên quan đến cháu, nhưng có liên quan đến Hạ Tử Thu.”
Hoắc Chấn Đình thở dài nói: “Cháu biết Hạ Tử Thu đúng không?”
Mặc dù là câu hỏi, nhưng giọng điệu kia chính xác là khẳng định.
Thẩm Hạ Lan cũng không thể giấu diếm chuyện gì ở trước mặt Hoắc Chấn Đình, chỉ có thể gật đầu.
“Biết, đã từng nghe Ân Tuấn nói đến.”
“Cung Tuyết Dương là vợ chưa cưới của Hạ Tử Thu.”
Giọng điệu của Hoắc Chấn Đình có chút nặng nề.
Thẩm Hạ Lan đột nhiên nhớ ra.
Hạ Tử Thu chính là vì Cung Tuyết Dương mới biến thành dáng vẻ như bây giờ.
“Chú cho cháu xem cái này có ý gì?”
Thẩm Hạ Lan có chút khó hiểu hỏi.
Hoắc Chấn Đình nhìn Thẩm Hạ Lan rất lâu, lâu đến mức Thẩm