“Sao vậy?”
Diệp Ân Tuấn nhìn thấy sắc mặt của Thẩm Hạ Lan thay đổi, không khỏi lên tiếng hỏi.
“À, không có chuyện gì đâu, chỉ là chuyện riêng giữa phụ nữ mà thôi.”
Thẩm Hạ Lan vội vàng nói.
Cô đã nói như thế rồi, đương nhiên Diệp Ân Tuấn cũng không thể hỏi nữa.
“Để anh đi trước xem gần đây có cửa hàng nào bán đồ ăn ngon không, hai người cứ đi dạo đi”
“Được.”
Diệp Ân Tuấn nói xong thì cũng đi khỏi.
Anh mới vừa đi, sắc mặt của Thẩm Hạ Lan lập tức đen xuống.
“Những gì chị nói đều là thật?”
“Chị có thể lừa gạt em nữa à? Chị nghe thấy chuyện này trong lúc vô tình, không biết là Tống Dật Hiên sẽ giải
quyết chuyện này như thế nào, nhưng mà chị sợ anh ấy không thể vượt qua khỏi rào cản ở trong lòng.
Em biết rồi đó, nhiều năm như thế, người mà anh ấy quan tâm nhất ngoại trừ em ra thì chính là bà ấy”
Lời nói của Hồ Ngọc Duyên làm sắc mặt của Thẩm Hạ Lan càng khó coi hơn nữa.
Lưu Mai gọi điện thoại cho Tống Dật Hiên.
Đây là chuyện lúc nãy Hồ Ngọc Duyên nói với mình.
Lưu Mai.
Lúc trước cũng là bởi vì bà ta có người ba ở nước ngoài, vì đã dẫn dụ người ba đó xuất hiện, cho nên mới thả bà ta ra, không ngờ tới là bà ta thật sự có bản lĩnh tìm thời cơ chạy trốn.
Hiện tại bà ta là tội phạm bỏ trốn, thế mà còn dám gọi điện thoại cho Tống Dật Hiên.
Bây giờ gọi điện thoại cho Tống Dật Hiên là muốn làm cái gì? Tống Dật Hiên sắp kết hôn, bà ta lại trở về phá đám?
Trong đầu của Thẩm Hạ Lan không ngừng suy nghĩ những vấn đề này, sắc mặt tương đối khó coi.
Mà tình cảm của Tống Dật Hiên đối với Lưu Mai vẫn