Thẩm Hạ Lan nâng mắt nhìn qua, liền nhìn thấy Hồ Ngọc Duyên đứng ở nơi đó, giống như là bị phong ấn.
Cô nói với Diệp Ân Tuấn mấy câu, sau đó liền đi đến bên cạnh Hồ Ngọc Duyên.
“Sao vậy, không phải nói là muốn đi vệ sinh hả, tại sao lại đứng ở chỗ này?”
Lúc này, Hồ Ngọc Duyên mới như lấy lại tinh thần, sắc mặt khó coi muốn chết đi được.
“Là Tống Dật Hiên.”
Hồ Ngọc Duyên cảm thấy không cần phải giấu diếm Thẩm Hạ Lan, huống hồ gì cô cũng hi vọng Thẩm Hạ Lan có thể giúp đỡ mình.
Mặc dù có chút mạnh mẽ, cũng là theo đuổi Tống Dật Hiên, nhưng mà có một số việc cô thật sự không thể bước qua được.
Lông mày của Thẩm Hạ Lan cũng nhíu lại.
Tống Dật Hiên đến đây làm gì?
Cô không khỏi nhớ đến Lưu Mai gọi điện thoại cho Tống Dật Hiên.
Không phải là anh đến đây để gặp Lưu Mai đó chứ?
Trong mắt của Thẩm Hạ Lan lướt qua một tia lạnh lùng.
Nếu như Tống Dật Hiên còn không biết tốt xấu, cô không ngại đánh cho người đàn ông này một trận.
“Chị chờ một lát.”
Thẩm Hạ Lan đi trở về bên cạnh Diệp Ân Tuấn, thấp giọng nói: “Anh có đổi phòng bao ở cái phòng kế bên phòng 202 được không?”
Mặc dù Diệp Ân Tuấn không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng mà Thẩm Hạ Lan đã nói như vậy, cảm xúc của Hồ Ngọc Duyên lại không tốt, anh suy nghĩ rồi nói: “Để anh gọi điện thoại thử một chút.”
“Được.”