Triệu Ninh thấy điện thoại của Diệp Ân Tuấn vang lên thì vội vàng đứng dậy.
“Anh, em đi về dọn đồ một chút đây.”
“Được, lái xe cẩn thận đó.”
Diệp Ân Tuấn nhẹ gật đầu.
Triệu Ninh cầm chìa khóa xe đi khỏi.
Diệp Ân Tuấn nhìn thoáng qua dãy số trên màn hình điện thoại, trực tiếp nhấn nút trả lời.
“sếp Diệp, hệ thống theo dõi ở bên phía ông cụ Tiêu xảy ra vấn đề.”
Là của Phi gọi tới.
“Nói.”
Diệp Ân Tuấn bình tĩnh lên tiếng.
Phi thấp giọng nói: “Điện thoại riêng của ông cụ Tiêu vừa mới gọi cho một số điện thoại, không phải là dãy số trong nước, tôi điều tra một chút là số ở nước T.”
“nước T?”
Diệp Ân Tuấn nhíu mày.
“Biết rồi, tiếp tục điều tra đi.”.
ngôn tình sủng
Sau khi nói xong, Diệp Ân Tuấn liền cúp điện thoại.
Thẩm Hạ Lan đi xuống từ trên lầu, không nhìn thấy Triệu Ninh, lúc này mới thở dài một hơi.
“Triệu Ninh đi rồi hả?”
“Ừm, tối nay sẽ chuyển về đây, anh đã trích 1% cổ phần công ty cho cậu ấy.”
Thẩm Hạ Lan bất ngờ với lời nói của Diệp Ân Tuấn.
“Hào phóng như vậy, anh không nợ cậu ấy, người nợ cậu ấy là Diệp Tử.”
“Anh biết chứ, cho nên 1% cổ phần đó là của Diệp Tử.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn lại làm Thẩm