“Anh ấy nghe được thì nghe đi, còn có thể thế nào nữa? Mấy hôm nay đang suy nghĩ có nên phát thông báo tìm bạn trăm năm hay không, lại tìm một người đàn ông thôi.”
An Nhiên nói gần nói xa đều là bất mãn với Trạm Dực.
Thẩm Hạ Lan thật sự không dám nói gì, sợ kích thích An Nhiên, ha ha cười ngây ngô mấy tiếng, chợt nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng động cơ xe.
“Chị dâu, nhà có khách đến rồi, lần sau chúng ta lại nói chuyện tiếp nha.”
“Được rồi, lần sau lại ra ngoài họp mặt, hoặc là đến chỗ nhà tôi chơi cũng được, một mình ở nhà cô đơn chết mất.”
An Nhiên thật sự cô đơn.
Thẩm Hạ Lan lập tức gật nhẹ đầu nói: “Vâng”
Nói xong thì cúp điện thoại.
Biết được Diệp Ân Tuấn không phải ở lại quân khu, trong lòng Thẩm Hạ Lan vẫn là rất vui vẻ.
Dù sao nghe thấy An Nhiên nói như vậy, cô cảm thấy làm vợ quân nhân quá cực khổ, những thứ khác có thể chịu được, nhưng mà xa Diệp Ân Tuấn nửa năm một năm, cô cảm thấy mình thật sự không chịu nổi.
Sau khi xe ngừng lại, Thẩm Hạ Lan nhanh chóng ra ngoài, đáng tiếc không phải là Diệp Ân Tuấn quay về, mà là Triệu Ninh.
Triệu Ninh nhìn Thẩm Hạ Lan đột nhiên đi ra có chút kinh ngạc.
“Chị dâu, làm sao thế?’
“Không có chuyện gì, vừa trở về sao?” Thẩm Hạ Lan có chút lúng túng.
“Ừm, ra ngoài một chuyến”
“Mau vào đi, bên ngoài rất lạnh” Thẩm Hạ Lan vội vàng tránh người ra.
Diệp Minh Triết và Diệp Tranh từ trong phòng đi ra nhìn thấy Triệu Ninh đều cùng gọi một tiếng “Chào Dượng”
“Chào”
Triệu Ninh gật nhẹ đầu rồi về phòng.
Diệp Minh Triết nhìn thấy Thẩm Hạ Lan như nhìn phụ nữ ngóng chồng, không khỏi nói: “Mẹ, Lão Diệp mới ra ngoài một lúc, không về sớm vậy đâu, mẹ nhanh đi vào đi, bên ngoài