Tiêu Niệm Vi và Bạch Tử Đồng nhìn thoáng qua nhau, có hơi buồn rầu, nhưng mà lại không chắc chắn cho lắm: “Tình huống này của Hạ Lan, hình như là đang mang thai.”
“Cái gì?”
Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan đều giật hết cả mình.
Có chuyện gì vậy?
Đề tài mang thai làm cho sắc mặt của tất cả mọi người không tốt cho lắm.
Diệp Ân Tuấn vừa mới thắt ống dẫn tinh không bao lâu, bây giờ lại truyền tới tin tức Thẩm Hạ Lan mang thai, nghĩ như thế nào cũng không có khả năng.
Tiêu Niệm Vi và Bạch Tử Đồng thì lo lắng cho sức khỏe của Thẩm Hạ Lan, sức khỏe bị tổn thương như thế, thế mà lại mang thai một đứa bé, rất có thể lúc sinh con một xác hai mạng.
Với lại chỉ là có vẻ hơi giống, về phần rốt cuộc có phải hay không thì vẫn còn phải siêu âm.
Thẩm Hạ Lan cũng rất vui vẻ.
“Tôi thật sự mang thai hả?”
Hai mắt của cô phát sáng.
Nhớ đến sức ăn kinh người gần đây của mình, bây giờ còn có hiện tượng nôn ói, những hiện tượng này không phải đều là triệu chứng của mang thai à?
Lúc Thẩm Hạ Lan đang vui vẻ, Tô Nam lại đến.
Anh ta nhẹ giọng nói: “Chị dâu, cách đây không lâu chị vừa mới trúng độc, cho dù thật sự mang thai thì cũng không thể giữ đứa bé này lại được, huống hồ gì bây giờ vẫn còn chưa chẩn đoán chính xác, gần đây thân thể của chị xảy ra rất nhiều chuyện kỳ lạ, bây giờ cho dù có thật sự mang thai thì cũng không phải là một tin tức tốt đối với chị.”
Lời này vừa mới nói ra, Thẩm Hạ Lan lập tức xụ mặt xuống, trong mắt của Diệp Ân Tuấn cũng lướt qua một tia lo lắng.
Diệp Ân Tuấn bước lên một bước, cầm lấy tay của Thẩm Hạ