Vừa nghĩ tới khả năng này, cả người Thẩm Hạ Lan đều cảm thấy không ổn.
Đương nhiên là Phương Nguyên biết Thẩm Hạ Lan nghĩ đến chuyện gì.
Thẩm Hạ Lan là người thông minh, nói một hiểu mười, hơn nữa anh ta còn đã tiết lộ cho cô nhiều thông tin quan trọng như vậy.
“Có phải có cảm giác thế giới quan đang vỡ vụn không?”
Lúc này là Phương Nguyên còn có tâm trạng để nói đùa.
Thẩm Hạ Lan cầm điện thoại rời khỏi phòng khách, đi tới ban công phòng ngủ, cô gọi một cuộc điện thoại đi.
Lần này Phương Nguyên bắt máy khá nhanh.
“Rất kỳ lạ đúng không?”
“Ba anh là người thế nào?”
Thẩm Hạ Lan hỏi thẳng.
Phương Nguyên nhìn điện chính ở bên ngoài, không kìm được cười khểnh một tiếng: “Ông ta là một người máu lạnh, ích kỷ, tâm tư cũng hết sức kỳ quặc, làm cho người khác không thể nào đoán được.
Ông ta không quan tâm đến việc sống chết của con trai, đối với ông ta, ông ta chỉ quan tâm đến việc ai có thể kế thừa được chiếc áo choàng của ông ta.
Ai có thể tranh đấu đến cuối cùng, người chiến thắng cuối cùng sẽ được ông ta truyền cho vương vị.
Ông ta không thiếu con trai, cũng không cần tình cảm cha con, có những lúc anh còn nghi ngờ không biết ông ta có phải một người máy không có cảm xúc không.
Đáng tiếc đó chỉ là những nghi ngờ của anh, ông ta vẫn là con người làm bằng máu thịt.”
Nói đến đây, Phương Nguyên không khỏi cười khổ.
Thẩm Hạ Lan không thể tưởng tượng được một người như vậy rốt cuộc làm sao để tồn tại được trên thế giới này?
Một người nếu như đến cả tình cảm cha con cũng không quan tâm thì không biết ông ta còn quan tâm được đến điều gì?
Lần đầu tiên Thẩm Hạ Lan cảm thấy hơi sợ.
Nếu những gì cô đoán là thật vậy thì đối thủ kia đúng là