Lời này của Phương Nguyên khiến Thẩm Hạ Lan có chút buồn cười.
“Anh, em cũng không phải miếng mồi thơm ngon, anh đừng lúc nào cũng nghĩ mọi chuyện phức tạp lên như vậy được không?”
“Phức tạp một chút cũng tốt, nghĩ nhiều có thể giữ được mạng.
Sau này vẫn nên chú ý một chút, anh tắt máy trước đây.”
Nói xong Phương Nguyên ngắt điện thoại.
Thẩm Hạ Lan nghĩ đến lời của Phương Nguyên, trong lòng có chút bất an.
Con cô?
Diệp Minh Triết ở trong quân ngũ, Nghê Nghê ở trong nhà Trạm Dực, chỉ có Diệp Tranh ở cùng bọn họ.
Lẽ nào mục tiêu tiếp theo của Vu Phong chính là Tranh?
Thẩm Hạ Lan trong phút chốc đổ mồ hôi lạnh.
Cô đột nhiên phát hiện dường như một khoảng thời gian không thấy Diệp Tranh rồi.
Tranh!
Thẩm Hạ Lan vội vàng chạy vào, tìm kiếm bóng dáng của Diệp Tranh khắp nơi.
“Sao vậy?”
Diệp Ân Tuấn nhìn thấy dáng vẻ hốt hoảng lo sợ của Thẩm Hạ Lan, không thể không đi đến giữ lấy cô.
“Anh có nhìn thấy Diệp Tranh không?”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, ít nhiều cũng có chút an tâm.
Giống như nơi nào có anh sẽ có người đáng tin cậy.
Diệp Ân Tuấn khẽ cau mày.
Diệp Tranh?
Lúc nãy hình như nói là đi nhà vệ sinh, nhưng thời gian có hơi lâu.
“Để anh đi tìm.”
“Em đi cùng anh, lúc nãy anh Phương Nguyên gọi điện thoại đến, nói Vu Phong muốn ra tay với người bên cạnh chúng ta, bảo chúng ta phải chú ý đến bọn nhỏ, lúc