i Hai nhân viên an ninh chặn lối ra bị đá lùi lại mấy bước.
Ngay sau đó, cô ấy tận dụng thời cơ, lao ra ngoài ‘Đùa à, muốn bắt tôi sao? Đợi kiếp sau đi!
“Con đàn bà đáng ghét! Mẹ nó, còn không mau đuổi theo!”
Người vừa nói chính là đội trưởng đội an ninh vừa mới bị đạp một phát. Anh ta vô cùng nhục nhã, xấu hổ khi bị một cô gái nhỏ bé đạp ngã sống soài trên mặt đất như vậy.
Mặc dù Lâm Thúy Vân đã từng được huấn luyện, đào tạo nhưng cô ấy vẫn chỉ là một cô gái Thực sự phải đánh nhau với nhiều nhân viên bảo vệ như vậy, chắc chắn cô ấy phải chịu đựng rất: nhiều đau đớn, nên không còn cách nào khác là phải chạy trốn.
Nhưng vừa chạy đến cửa hông, cô ấy đã bị nhân viên bảo vệ đã đứng đợi từ sớm chặn lại.
Lâm Thúy Vân dừng lại gấp, chuẩn bị quay đầu bỏ chạy.
Nhưng hai nhân viên bảo vệ kia không chút: do dự đuổi theo, nắm lấy cánh tay cô ấy, trực tiếp đè cô ấy vào tường.
Tay Lâm Thúy Vân bị khóa lại.
Người đàn ông mạnh tay đến mức siết ra một vết bầm tím lớn trên cổ tay cô ấy.
Mặc dù Lâm Thúy Vân vẫn đang bất chấp vùng vẫy, giấy dụa, nhưng do cô ấy không khỏe bắng hai người đàn ông, nên không thể chống cự lại được bọn họ dù chỉ một chút “Mấy người đàn ông các anh hợp lại đánh một người phụ nữ như tôi còn ra thể thống gì nữa? Có gan thì chúng ta đánh tay đôi đi. Đồ rác rưởi hôi thối!”
Lâm Thúy Vân la hét, chửi bới, nhưng trong đầu lại đang hoạt động rất nhanh, tìm cơ hội để trốn thoát.
Đội trưởng đội an ninh vừa bị đá một cú vô cùng đau đớn. Lúc này anh ta rất cảnh giác, vẻ mặt u ám bước tới: “Đưa người đến phòng nghỉ cho tôi.”
Nhân viên bảo vệ đang bắt giữ Lâm Thúy Vân thô bạo kéo cô ấy đi, mạnh tay kéo cô ấy về phía sau phòng nghỉ.
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Đôi bàn tay người phụ nữ của tôi thực sự rất quý giá. Nếu cô ấy bị thương, có chặt đứt toàn bộ tay của các người cũng không chắc đã đền nổi đâu”
Giọng nói này là.
Đám nhân viên bảo vệ quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy ở cửa có một bóng người cao, mảnh khánh đang mệt mỏi dựa vào tường.
Dù đôi mắt sâu đã ẩn sau lớp kính nhưng bọn họ vẫn có thể cảm nhận được sự lạnh lùng tỏa ra từ bên trong.
Khóe miệng anh ta nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, không có chút nhiệt độ.
Đó không phải Lục Mặc Thâm thì còn là ai được?
Anh ta vừa dứt lời, một vài vệ sĩ mặc vest đen sau lưng anh ta xông vào, chỉ mấy chiêu đã hạ gục hết tất cả các nhân viên bảo vệ.
Đặc biệt là người đàn ông đang kéo Lâm Thúy Vân. Anh ta bị đập một phát vào lưng, ngã mạnh xuống đất, không thể đứng dậy được.
Lâm Thúy Vân rất căng thẳng, toàn thân cô ấy đều phải gồng lên cho đến khi Lục Mặc Thâm bước đến và ôm lấy cô ấy.
Anh ta khẽ nở nụ cười, nhẹ nhàng nói với cô ấy: “Bình thường không phải cô lợi hại lắm đó sao, sao đến lúc quan trọng lại để mình bị ăn hiếp thế này?”
Lâm Thúy Vân vốn đang cảm thấy cố tay mình vô cùng đau đớn.
Nhưng lúc này lại bị Lục Mặc Thâm khích đểu, cô ấy lập tức trở lên mạnh mẽ.
Khuôn mặt đỏ bừng của cô ấy lộ ra một nụ cười, tay phải giật quần, lập tức đá mạnh một cái vào bên hông, Từ trên xuống dưới, vô cùng thành thục.
“Này, hai”
Sau cú đá, cô ấy tiếp đất bằng chân phải, còn thực hiện động tác lấy lại hơi thở: “Anh thấy khả năng của tôi chưa? Nếu không phải bọn họ ỷ đông hiếp yếu, tôi nhất định sẽ đánh được hết bọn họ!”
“Lợi hại vậy sao?”
Lục Mặc Thâm cứ thế nhìn Lâm Thúy Vân.
Nhìn cô ấy vì say rượu mà làm mấy hành động ấu trĩ như vậy, trong mắt anh ta trào ra một tia tức giận: Mùi rượu trên người cô ấy thực sự rất nặng.
Lâm Thúy Vân bám vào ngực anh ta, khuôn mặt nhỏ nhắn, đỏ ửng gật đầu lia lịa: ‘À ừm, thì…
vừa rồi… vừa rồi tên đàn ông đó sàm số tôi ở cửa nhà vệ sinh, ngay sau đó lập tức bị tôi xoay người đá cho ngu người. Bây giờ anh