Chương 177
Tuy rằng Bạch Hiểu Nguyệt không biết tại sao đêm đó lại có nhiều người như vậy, nhưng người cứu Chu Nhã Tĩnh nhất thiết lại là Vân Thiên Lâm, tại sao Vân Thiên Lâm cứu người được rồi lại không có đẩy Chu Nhã Tĩnh ra, để người ta chụp thành như vậy.
Nhưng cô vẫn tin tưởng người đàn ông này, tuyệt đối không hoài nghi, chắc chắn anh sẽ xử lý tốt chuyện này. Chỉ là đôi khi cô nghĩ mình sẽ không mãi đứng phía sau để anh bảo vệ hoài được, cô cũng phải có trách nhiệm bảo vệ anh.
“Vốn dĩ là tôi rất lo lắng. Nhưng mà nghe cô nói như vậy, bị cô thuần hóa suy nghĩ nên cũng chẳng còn là nữ phụ đau khổ nữa. Bằng không tôi lại làm cô thất vọng, tôi không thể phụ sự kỳ vọng của cô được.”
Hai người ở trong điện thoại nở nụ cười, Bạch Hiểu Nguyệt đột nhiên trở nên thông suốt. Chuyện này mà nói cũng chẳng có gì đáng sợ, nếu Chu Nhã Tĩnh muốn chơi với cô thì cô cũng không ngại mà chơi với cô ta.
“Được lắm, để xem trong chuyện này ai là kẻ thắng cuộc, tôi rất mong chờ. Để lần sau có rảnh chúng ta hẹn gặp nhau.”
Hai người trao đổi thêm chút thì cúp máy, Bạch Hiểu Nguyệt đứng ở cửa sổ sát đất, vừa lúc nhìn thấy cách đó không xa có một chiếc Land Rover màu trắng đang từ từ tiến vào.
Bạch Hiểu Nguyệt trong lòng cười cười, hôm nay anh về sớm hơn thường ngày, không phải là sớm một ít mà là quá nhiều ấy chứ.
Vân Thiên Lâm sau khi biết chuyện này ngay lập tức kêu A Nham nhanh tay xử lý sự tình sạch sẽ, không nghĩ tới vẫn là làm kinh động đến mẹ và ông ngoại.
Đặng Cầm gọi điện riêng đến hỏi anh chuyện là thế nào, cô tin tưởng con trai của mình sẽ không làm ra loại sự tình này, có thể xử lý tốt việc này. Vả lại, đứa con dâu này là cô và ba chồng đều nhìn trúng, đứa con dâu này không phải là đứa không hiểu chuyện.
Nghe được Vân Thiên Lâm và Bạch Hiểu Nguyệt không bởi vì chuyện này mà cãi nhau, Đặng Cầm mới yên tâm phần nào. Chỉ là cái tin này vẫn còn nằm trên mặt báo, sẽ không hay lắm cho danh thế của Vân gia, vả lại người của Vân gia cũng không thể chịu ủy khuất Đặng Cầm không cần nhắc nhở, Vân Thiên Lâm cũng biết mình nên làm thế nào. Chỉ là trước đây anh cùng với Bạch Hiểu Nguyệt có đến cùng nhau ở bệnh viện thăm Chu Nhã Tĩnh nói chuyện cho tốt.
Chuyện này, cứ ngỡ sẽ
kết thúc như vậy, anh không nghĩ tới lại đến mức thế này, thành ra chuyện cũ chuyện mới cứ dây dưa thành dây nhợ lòng thòng.
Anh trở về ngoài ý muốn khi thấy Bạch Hiểu Nguyệt rất bình tĩnh. Với tính tình của Bạch Hiểu Nguyệt nhất định sẽ không để mình mang chịu tiếng oan như vậy, nhưng hiện tại cô lại rất bình tĩnh.
Bạch Hiểu Nguyệt bình tĩnh đến mức làm cho anh phải hoài nghi có phải mị lực của anh chưa đủ hấp dẫn phải không?
Nghe Bạch Hiểu Nguyệt nhắc đến Giang Ngọc, Vân Thiên Lâm mới hiểu được là cô ấy đã gọi điện đến an ủi cô ngốc này, khi nào thì hai người phụ nữ này lại có mối quan hệ tốt đến vậy.
“Em cảm thấy cô ấy rất tốt, nhân cách không tồi lại vô cùng xinh đẹp. Em rất thích tính cách phóng khoáng của cô ấy, cùng cô ấy nói chuyện em cảm thấy rất thoải mái.”
“Ừ, tính tình cô ấy không tồi, em có thể tiếp xúc với cô ấy nhiều một chút.” Khó có được dịp nghe Vân Thiên Lâm khen ngợi một người phụ nữ, nghĩ đến Giang Ngọc là một nữ giới làm ăn trong chốn thương trường, quả nhiên bản lĩnh hơn người.
Dùng một câu nói dành cho Giang Ngọc đó là tài sắc vẹn toàn.
Vân Thiên Lâm tạm thời không có nói cho Bạch Hiểu Nguyệt biết kế hoạch của mình, có một số việc, anh dành cho cô một chút bất ngờ, phụ nữ không phải đều rất thích điều đó sao?
Tin tức nhanh chóng bị Vân Thiên Lâm đè bẹp xuống, nhưng không có nghĩa là mọi người không nhớ đến chuyện này. Sự việc càng như vậy, càng sẽ kích thích trí tò mò của người ta.
Vân Thiên Lâm vốn định chờ chuyện này kết thúc, sẽ để cô đi làm lại. Nhưng Bạch Hiểu Nguyệt lại cứ khăng khăng muốn đi, anh cũng không cản lại được.
“Yên tâm, em không có yếu ớt như vậy. Còn nữa, kỳ thực tập không bao lâu nữa đã kết thúc, em không nghĩ đến phải bỏ dở nửa chừng, em phải đi làm.”
Vất vả lắm Bạch Hiểu Nguyệt mới thuyết phục được Vân Thiên Lâm cho mình đi làm lại ở công ty, lúc này mới từ trên xe bước xuống.
Truyện convert hay :
Tu La Võ Thần