Trương Vấn Thanh không nhịn được hỏi. Diệp Huyền công khai thừa nhận, sắc mặt Trương Vấn Thanh lập tức tối sầm lại sau khi nghe câu trả lời của hắn. Lúc này, cuối cùng cô cũng đã hiểu được cảm giác của Lâm Thanh Nham vào sáng hôm đó, cô cảm thấy xuất thân và bối cảnh của Tiêu Băng Tuyết tốt hơn cô, hơn nữa còn là nữ Chiến Thần.
Nếu như người phụ nữ báo đạo này kiên trì muốn gả cho Diệp Huyền thì Vấn Thanh cô làm sao có thể thắng được cô ta cơ chứ? Thậm chí đến cả chuyện Trương Vẫn Thanh cô và Diệp Huyền di trì mối quan hệ yêu đương cũng không thể.
“Đừng có suy nghĩ quá nhiều.”
Diệp Huyền biết Trương Vãn Thanh đang suy nghĩ cái gì, thế là nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, vừa cười vừa nói: “Bất kể là ai, cũng không thể làm thay đổi tình yêu của anh dành cho em được.”
“Anh đã đáp ứng sẽ một lòng một dạ yêu thương em, em không cần lo lắng nhiều, toàn tâm toàn ý đi cùng anh là được rồi. Anh sẽ không để cho người khác có cơ hội làm tổn thương em.”
Diệp Huyền đơn giản trấn an cô, nhưng tất cả đều là những lời yêu thương sâu sắc, cũng khiến trong lòng Trương Vấn Thanh trở nên thoải mái hơn, nở nụ cười xinh đẹp nhẹ nhàng gật đầu.
Tuy nhiên trong lòng Trương Vấn Thanh vẫn không nhịn được lo lắng hỏi: “Nhưng mà em lo lắng trong bữa tiệc tối mai, Tiêu Băng Tuyết sẽ nghĩ biện pháp đối phó với anh.”
“Ha ha.”
Diệp huyền thản nhiên cười một tiếng nói lặc kệ là bản thân Tiêu Băng Tuyết, hay là cha của cô ta anh đây cũng không sợ. Cho nên, em cứ yên tâm đi.”
Hiện tại tới phiên Diệp Huyền không yên lòng về Lâm Thanh Nham, cô gái này khẳng định sẽ vì chuyện chụp ảnh chung mà nổi giận.
Quả nhiên, Diệp Huyền vừa bước vào nhà, Lâm Thanh Nham sắc mặt nghiêm túc đi đến nói: “Diệp Huyền, anh rất lợi hại nha, thế mà còn dám về nhà?”
“Anh, anh có cái gì phải sợ chứ? Anh về nhà ăn cơm mà.” Diệp Huyên cảm thấy chột dạ, bước nhanh hơn, lao nhanh vào phòng.
Lâm Thanh Nham lập tức đưa tay kéo hắn: “Nói cho rõ ràng, sao anh và Trương Văn Thanh lại có nhiều hình chụp chung với nhau như vậy?”
Diệp Huyền không