“Rốt cuộc chuyện này là sao? Tất cả nhân vật cấp cao của nhà họ Khổng đều không trả lời điện thoại của mình?”
Tim Viên Tề đập nhanh dữ đội, cuối cùng hắn ta cũng nhận ra có gì đó không ổn
Hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Huyền, phát hiện sắc mặt Diệp Huyền vẫn bình tĩnh và thong dong, trong lòng hắn ta ngược lại càng thêm hoảng loạn!
“Sao tên này biết không ai trong nhà họ Khổng nghe điện thoại?” “Có lẽ hắn có tin tức gì đó mà mình chưa biết?”
Viên Tê có thể trở thành tổng giám đốc cũng không phải là người lỗ m ãng, lúc này cuối cùng cũng cảm thấy sợ hãi!
Dù sao hắn ta hiểu được, người tên Diệp Huyền này tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài!
Mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra từ cơ thể hắn ta! “Anh yêu, người nhà họ Khổng có tới không?”
Tưởng Mai vẫn đang háo hức chờ đợi để trả thù Lâm Thanh Nham!
Diệp Huyền không nhịn được cười: “Đồ ngu, cô không thấy đầu người đàn ông của cô chảy đầy mồ hôi lạnh sao?”
“Câm cái miệng mày lại!"
Tưởng Mai tức giận hét lại, nhưng khi cô ta quay lại nhìn thì thấy mặt của Viên Tề đổ đầy mồ hôi lạnh và sắc mặt hẳn ta tái nhợt.
“Chuyện này...”
Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh cũng khiếp sợ, dường như hiểu rằng vì Diệp Huyền nên Viên Tề mới sợ hãi như vậy!
“Anh yêu, anh sao thế?”
Tưởng Mai nhịn không được hỏi.
“Câm miệng!”
Viên Tề nghiến răng nghiến lợi gầm lên, hù chết Tưởng Mai, nhưng hắn ta lại không để ý tới cô ta, nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Hôm nay coi như mày gặp may, đi thôi!”
Nói xong, Viên Tề kéo Tưởng Mai đi!
Hắn ta đánh không lại Diệp Huyền, cũng không thể kêu cứu!
Nếu không nhanh chóng rời đi, chẳng lẽ chờ chết sao?
Rời đi mới là lựa chọn sáng suốt!
Quần chúng vây xem lúc này mới gật đầu, Viên Tê này không phải là người liều lĩnh!
Nhưng không ai ngờ tới Tưởng Mai lại bắt đầu nổi cơn thịnh nộ: “Anh yêu, tại sao chúng ta phải rời đi? Anh nói sẽ đánh chết tên khốn này mà, còn yêu cầu Lâm Thanh Nham quỳ xuống xin lỗi em?”
“Tôi kêu cô câm miệng!”