Dưới làn hơi nước bốc lên, Thẩm Tinh Lê mở to mắt.
Đôi con ngươi to tròn, hướng về phía anh mà phóng ánh sao, không ngừng cười.
"Anh thật là đẹp." Cô cong cong khóe miệng nói.
Con mèo nhỏ đáng yêu này, trêu chọc anh đến không xong rồi.
Ngôn Gia Hứa hít một hơi thật sâu, sít sao bóp lấy cổ tay cô, một cái tay khác cởi cái áo sơ mi ướt đẫm, ném về phía rổ quần áo bẩn ở ngoài, lại tháo thắt lưng.
"Không đẹp bằng em." Anh cắn răng nghiến lợi nói.
Thẩm Tinh Lê nghiêng đầu, khoác lên trên bả vai anh, chú ý tới động tác trên tay anh, quần tây lỏng lẻo treo trên eo, tò mò hỏi: "Tại sao anh không động nữa?"
Ngôn Gia Hứa: "Được."
...
Dòng nước thuận theo gương mặt, cổ của hai người.
Anh cụp mắt nhìn cơ thể cô, bị nước nóng hấp cho hồng hồng, cực kỳ đầy đặn.
Tay chân mảnh khảnh, eo nhỏ nhắn, không có một chút thịt dư nào, màu da đầy đặn căng đầy trắng nõn, cái mông tròn vo, còn có bộ ngực không lớn lại kiêu ngạo đứng thẳng.
Không khỏi yêu thích.
Sao lại thích như vậy?
Anh hoang mang nói: "Sao anh lại thích cô nhóc như em chứ?"
Thẩm Tinh Lê cũng đáng yêu mà lắc đầu: "Không biết nữa."
Ngôn Gia Hứa không đợi được, kéo cổ tay của cô, vững vàng cố định ở phía sau eo, người liền bị giam trong ngực mình.
Tính khí không tốt lắm trách cứ cô một lúc: "Con mẹ nó còn uống rượu lung tung nữa thì xem anh trừng trị em thế nào?"
"Muốn ăn đòn đúng không?"
"Em còn dám nổi điên?"
"Người uống say khó chịu là mình đúng không?"
"Lần sau còn dám nữa không?"
"Như vậy mới ngoan, nghe lời chính là đứa trẻ ngoan."
"Có khó chịu không?"
"Nhịn một chút, tắm xong rồi cho em uống nước, nước này không uống được, đừng có mở miệng lung tung..."
...
Ở trong phòng tắm không làm quá nhiều, dù sao cũng là lần đầu tiên của cô, độ khó của loại tư thế này rất cao, cô không dễ chịu, bản thân Ngôn Gia Hứa cũng không nắm vững được cường độ, sợ làm cô đau.
Kết thúc qua loa, dùng khăn tắm lau khô rồi bọc cô ra ngoài, cũng không quan tâm đến chính mình.
*
Sáng ngày hôm sau Thẩm Tinh Lê tỉnh dậy, thật sự giống như trong tiểu thuyết tình cảm, cơ thể giống như bị nghiền ép.
Tay chân thì không nói, bụng cũng trướng đau, cô cảm thấy có thể là bị cảm lạnh cần đi ngoài, ngồi trên bồn cầu một lúc lại không có gì cả.
Bởi vì người thực sự không thoải mái, một lần nữa nằm trong chăn.
Trên người bị người ta qua loa mặc cho cái áo thun đen rộng thùng thình, phía trước là hình một cái đầu hổ rất dữ.
Vừa nhìn chính là phong cách của Ngôn Gia Hứa.
Anh đã sớm rời khỏi phòng ngủ, chẳng biết là đi đâu rồi.
Thẩm Tinh Lê không có tinh thần và sức lực để đi tìm kiếm, lục mở điện thoại, chỉ mới 8 giờ.
Cố gắng nhắm mắt lại, lại bất luận thế nào cũng không ngủ được nữa.
Trong lòng có sự phấn khởi không biểu đạt ra được, huyết dịch chảy nhanh, lao nhanh trong mạch máu.
Cô biết cơ thể mình từ tối hôm qua đã bắt đầu không như trước nữa.
Nói thế nào nhỉ? Là cảm thấy mình trưởng thành rồi.
Dù đã lên đại học, đã qua mười tám tuổi, cô vẫn cảm thấy mình là một đứa trẻ.
Hiện tại cô là một người phụ nữ rồi.
Ay da, xấu hổ xấu hổ xấu hổ ~~~
Trong không khí tràn ngập hương rượu hoan ái, cô hiện tại rất muốn làm một con đà điểu, trốn trong cát, kết quả vừa nghiêng đầu, lần nữa thoáng nhìn bao cao su đã dùng qua ném trong thùng rác.
Sắp mất mạng rồi.
*
Buổi sáng Ngôn Gia Hứa đi đến phòng tập thể thao, đụng phải Cao Tử Xuyên mất ngủ dậy sớm.
Đối phương nói: "Có chút hưng phấn, không ngủ được."
Ngôn Gia Hứa cười cười, một tay nâng tạ tay.
"Tinh Tinh không sao chứ? Tối hôm qua thật sự uống nhiều rồi?"
"Không sao." Anh không muốn lấy cô ra để thảo luận.
Cao Tử Xuyên ảo não trong chốc lát, hôm qua quá vui vẻ rồi, nhất thời không phanh lại, cũng uống nhiều hơn một chút, nào biết tửu lượng của cô kém như vậy.
"Ừm." Ánh mắt anh ta né tránh, cũng không muốn bị đồng nghiệp nhìn ra sự bất thường của mình.
Ngôn Gia Hứa bình thường có thời gian thì sẽ ngủ thêm một lúc, hoạt động thể thao bình thường ưa thích chính là bóng rổ, cũng có thể duy trì dáng người không tệ, đùi vững vàng có lực, cơ bụng tám múi không thiếu múi nào.
Nhưng anh lại cảm thấy, thân hình của mình vẫn phải tốt hơn một chút nữa.
Cô sờ vào mới dễ chịu.
"Tôi đi đây." Anh vội vàng cáo từ.
Cao Tử Xuyên: "Ài, tôi còn muốn tâm sự với cậu về kế hoạch sau này lắm."
"Không rảnh." Phải nhanh chóng đi về nhìn cô gái của mình.
*
Thẩm Tinh Lê bị tiếng tắm rửa đánh thức, tiếng nước rào rào, cô từ trong chăn lộ ra một nửa khuôn mặt, cuộn tròn nhìn anh.
Nhìn anh lau tóc, mặc quần áo, cạo râu.
Đợi đến lúc đối phương quay đầu, lại nhanh chóng nhắm mắt lại giả vờ ngủ.
A, có kiểu bịt tai trộm chuông như thế sao?
Ngôn Gia Hứa thu xếp thỏa đáng, trở lại trên giường, cách chăn mền ôm lấy cô.
Thẩm Tinh Lê thoáng cái liền mở mắt, cười tủm tỉm, biểu tình muốn hời.
Cảm thấy mắt anh đẹp, mũi đẹp, môi càng đẹp.
"Chíu chíu chíu!" Cô duỗi một đầu ngón tay ra, hướng về phía môi anh, bắn mấy phát "súng" sau đó bọc lấy chăn mền lăn ra xa.
Lại bị anh kéo lại vào trong ngực.
Cô vừa sáng sớm đã đỏ mặt rồi, bỏng đến giống như trái cà chua.
Ngôn Gia Hứa lúc này cũng có chút thẹn thùng, không nói chuyện, ngón cái và ngón trỏ nhẹ nhàng xoa xoa vành tai thật mỏng của cô, cúi đầu hôn xuống.
Hơi thở ấm áp, tiến vào trong lỗ tai cô.
Hơi ngứa.
Cô quay đầu ra.
Ngôn Gia Hứa vặn cằm của cô qua: "Chạy cái gì?"
"A, anh đừng động vào em, bụng em hơi đau."
"Hửm?" Anh không hiểu.
"Phía dưới chỗ đó cũng đau."
Lần này anh biết là chỗ nào rồi.
Cũng ngại ngùng, nhất thời dừng lại.
Lần tối hôm qua ở trong phòng tắm kết thúc qua loa, ôm cô trở về giường, lại làm một lần nữa.
Cô nói mình đau, mang theo tiếng khóc nức nở mà cắn anh, anh không có cách nào, không biết là cô căng thẳng quá hay là mình quá không lưu loát.
Đụng một cái là khóc, Ngôn Gia Hứa hết cách, đành phải buông cô ra.
Có điều nửa đêm bị người ta đánh thức, bởi vì bản thân mình xoay người đè trúng tóc của cô, cô bị kéo một cái đau đớn, lúc này mới ý thức được bên cạnh