Cuồng Tế Vô Song

Mộ Ảnh Môn Kỳ Lạ


trước sau



Nơi này lại không ngừng có truyền nhân của Minh Vương, còn có truyền thừa của Xích Tử, chẳng lẽ tổ chức Hừng Đông dốc toàn lực xuất kích?
Điều càng khiến Trương Thiên không hiểu, chính là Mộ Ảnh Môn lại có một đệ tử Xích Tử, không phải cả Mộ Ảnh Môn đều do tổ chức Hừng Đông khống chế đấy chứ?
Cũng không phải không có khả năng này!
Nhưng nếu theo lời bọn đại trưởng lão nói, Mộ Ảnh Môn này chỉ mới thay đổi môn chủ…
Một Thanh Minh tông hai, ba trăm người không làm được chuyện lớn gì, vậy mà một môn phái lớn như Mộ Ảnh Môn lại sát nhập? Còn cái Q kia nữa?
Sau khi Trương Thiên suy nghĩ, lại nhắc tới: “Gia Cát môn chủ…”
Tổ chức Hừng Đông đã khống chế Mộ Ảnh Môn, sau đó dùng Mộ Ảnh Môn lấy được Hào Long lệnh, thống trị tất cả tông phái ở Cửu Châu?
Thế lực khống chế Cửu Châu sao?
Sau lại muốn cướp Hào Long lệnh, bọn chúng tính làm gì?
Một đống nghi ngờ xuất hiện!
Anh lại liên tưởng đến lời Dương Tiêu nói với mình, sẽ cho Trương Thiên một “ngạc nhiên vui vẻ”, chắc chắn trong này có tồn tại mối liên hệ gì đó.

Trương Thiên nhíu mày lại, tuy không muốn biết Dương Tiêu muốn làm gì, nhưng anh tuyệt đối sẽ không để tất cả được diễn ra thuận lợi.

Thực lực hiện tại cũng đủ rồi, là lúc để quấy rối tất cả những thứ Dương Tiêu đã làm!
“Muốn cướp được Hào Long lệnh từ tay tôi? Không có khả năng!”
Mọi người thấy thực lực của Nam Cung Xuyên từ Mộ Ảnh Môn bày ra, cũng vô cùng khiếp sợ.

Càn Võ Tông tông đại trưởng lão: “Mộ Ảnh Môn lại cũng giấu một vị cường giả Siêu Thần Cấp Cảnh Giới!”
Tam trưởng lão ngây ngẩn cả người: “Chẳng trách bọn họ dám tuyên bố sẽ khiến Diệt Linh Tông bị knock out, thì ra họ cũng thật sự có thực lực như vậy!”
“Giấu đủ giỏi đấy, dạo này Cửu Nhân xuất hiện nhiều Siêu Thần Cấp Cảnh Giới như thế, sao chúng ta chẳng biết gì cả?”
Trương Thiên ngồi phía sau thản nhiên chêm vào một câu: “Có thể còn có nhiều hơn nữa…”

Hừng Đông kia đã luyện hóa thành công Thái Huyền Hồ gì đó!
“Tiểu Thiên, cậu đừng hù dọa lão phu! Siêu Thần Cấp Cường Giả cũng không phải rau cải trắng, muốn là có được đâu!” Đại trưởng lão cảm thán.

Tam trưởng lão cũng bổ sung: “Cường giả của Siêu Thần Cấp Cảnh Giới cũng cần có thiên phú tu luyện, bây giờ cả dãy núi Cửu Châu có hai người là đã rất khó rồi!”
“Phải biết rằng mấy năm nữa cũng khó có được một người bước vào Siêu Thần Cấp Cảnh Giới…”
Trương Thiên giải thích: “Đó là trước kia, nếu bây giờ tôi nói cho các ông biết, có một thứ vật có thiên phú vô hạn, chỉ cần không ngừng hấp thu luyện hóa có thể trở thành phương pháp tấn cảnh thì sao?”
Đại trưởng lão lắc đầu không tin: “Sao có thể như vậy được?”
Tam trưởng lão: “Chúng tôi sống mấy chục năm cũng nghiên cứu mấy chục năm rồi, không thể có một loại thứ vật như vậy!”
Trương Thiên nhún vai: “Chúng ta thì chưa nghiên cứu được, nhưng tổ chức ban nãy tôi nói thì có, nên tôi mới nói đó là một tổ chức khủng bố.


“Một thế lực có thực lực có thể thống trị Cửu Châu!”
“Chuyện này…” Hai vị trưởng lão bán tín bán nghi: “Thật sự cường đại như vậy sao?”
Vốn là họ không quá tin tưởng, nhưng nếu hiện tại thật sự có loại phương pháp tấn chức tăng cảnh giới không cần nhìn thiên phú tu luyện như vậy, thì cũng không phải không có khả năng.

Nhưng chuyện này quá kỳ lạ, hầu như đã vi phạm hình thức tu luyện trước kia!
Trương Thiên không nói thêm gì nữa…
Nhìn thấy thực lực chân chính của Nam Cung Xuyên, hẳn người kinh ngạc nhất là Vương Lương của Diệt Linh Tông!
Vương Lương oán hận nói: “Quả nhiên Mộ Ảnh Môn các người đã chuẩn bị xong đối thủ cho Vương Cực, nhưng các người cho là chỉ bằng Siêu Thần Cấp Cảnh Giới thì nhất định có thể đánh bại V sao?”
“Ai có thể chiến thắng còn chưa định rõ!”
Gia Cát cung chủ cười lạnh: “Thật sao?”
Tầm mắt mọi lại hướng về phía sân đấu.

Sau khi chiêu của Vương Cực phóng ra bị trọng kiếm đỡ được, Nam Cung Xuyên cũng không ngây người nữa, anh ta bắt đầu huy động trọng kiếm thừa thắng phóng ra.

Một kiếm hoa xuống dưới mang theo quang mang tử sắc chính là một chiêu cường công.

Một chiêu này khiến Vương Cực cạnh đó cũng cảm thấy không thoải mái!
Gió lớn nổi lên khắp xung quanh, hầu như đã chặn hết tầm mắt mọi người.

Lực lượng trên sàn đấu chạm vào nhau, nếu một ít cường giả vừa vào Thần Cảnh giới gặp phải, chỉ sợ cũng sẽ bị thổi ngã lăn ra đất, thật sự là nó quá mức cường đại.

Phải biết rằng hai người đều là Siêu Thần Cấp Cảnh Giới, một loại thực thể có thực lực siêu phàm!
Keng keng!
Giữa bụi sa sương mù, mọi người chỉ nhìn thấy rất nhiều hoa lửa sáng choang xuất hiện.

Tốc độ hai người phóng ra căn bản không có ai nhìn được.

Về phần hai vị cường giả khác của Mộ Ảnh Môn, trong đó một người Thần Cấp cường giả, còn người khác cũng được mọi người xem là cường giả Thần Cấp.

Tuy nhi khi người kia vẫn chưa thể hiện thực lực nghịch nhân, đã gặp phải đoản kiếm Thần Cấp của Diệt Linh Tông, lập tức lộ ra Siêu Thần Cấp Cảnh Giới.

Cũng là Tử Sắc quang mang, tuy còn yếu hơn quang mang của Nam Cung Xuyên một chút, nhưng cương lực của Siêu Thần Cấp Cảnh Giới kia là thật!
Vốn dĩ mọi thứ đã đủ khiến chiến trường rung động, bây giờ lại có chuyện mới nảy sinh để mọi người vây xem.


“Ông trời của tôi ơi, đây là cường giả Siêu Thần Cấp Cảnh Giới thứ ba sao?”
“Chưa từng nghe nói Mộ Ảnh Môn có hai vị đệ tử đột phá Siêu Thần Cấp Cảnh Giới rồi!”
“Rốt cuộc năm nay có chuyện gì xảy ra vậy? Trừ việc tôi chưa từng thấy có nhiều Siêu Thần Cấp Cảnh Giới như thế, thì cũng chưa từng thấy trận đấu nào gay cấn thế này!”
“Thảm, bây giờ Diệt Linh Tông thảm rồi!”
“Hẳn Tiểu chủ V không xong rồi, bây giờ chắc Diệt Linh Tông sắp knock out rồi…”
“Mộ Ảnh Môn có hai vị cường giả Siêu Thần Cấp Cảnh Giới ở đây, chỉ cần bọn họ sẵn lòng, còn ai có thể ngăn cản bọn họ nữa?”
“Lại là một môn phái cũ sắp ra khỏi hàng ngũ Bát Đại Tông Phái!”
Mọi người nói chuyện khiếp sợ không ngừng, ngay cả đám người của Bát Đại Tông Phái trước mắt cũng đứng ngồi không yên.

Nguyệt Quan Tông nhíu mày thật chặt.

Trưởng lão của Di Âm phái không ngừng lặp lại với cung chủ: “Mộ Ảnh Môn lại có hai vị đệ tử Siêu Thần Cấp Cảnh Giới tọa trấn, vị môn chủ kia của bọn họ lại có thực lực gì nữa?”
“Chẳng lẽ ông ta đã đếm loại cảnh giới của Võ Viêm Càn Võ Tông rồi sao?”
“Cung chủ, chúng ta thật sự không đắc tội nổi Mộ Ảnh Môn đâu!”
Tâm trạng Sơ Âm cung chủ không yên.

Đại trưởng lão và tam trưởng lão của Càn Võ Tông: “Chuyện này… lại một đệ tử Siêu Thần Cấp Cảnh Giới nữa… Chẳng lẽ việc tấn chức vô hạn Trương Thiên nói là thật?”
Trương Thiên nhún vai trầm giọng nói: “Các ông nói thử xem?”
Lại xuất hiện một cường giả Siêu Thần Cấp Cảnh Giới như vậy, thật sự là bọn họ không thể không tin tưởng chuyện Trương Thiên đã nói!
Nếu không, sao chưa đến một năm đã có nhiều cường giả siêu nhiên như vậy xuất hiện?
“Ôi!” Hai vị trưởng lão đều tự than thầm.

Lúc này, trừ khiếp sợ ra, trong lòng Vương Lương còn thấy lạnh lẽo!
Ông ta hoảng sợ nhìn hoàn cảnh trước mắt, giận dữ nhìn về phía môn chủ Mộ Ảnh Môn: “Gia Cát Khải, ông!”
“Rốt cuộc ông muốn làm gì?”
Gia Cát môn chủ nhìn Vương Lương một chút: “Tôi đã sớm nói với ông, phải khiến các người knock out!”
“Có Diệt Linh Tông các người ở đây, tôi lo là…”
Vương Lương chấn động cả người, một cỗ hơi thở cường đại toát ra, hai tay ông ta siết chặt lại!
Nhưng bọn Gia Cát Khải cũng không quan tâm, trái lại còn thản nhiên, hoàn toàn không để ý tới.

Trường hợp này, Vương Lương cũng không ra tay được.

Dù có tính sổ cũng không phải ra tay trên sàn đấu này, dù Diệt Linh Tông bọn họ thua cũng không kinh thường sức mạnh đệ tử người khác chứ?
Tông môn chính phái không thể đeo loại danh xấu này trên lưng được.

Vương Lương cũng chỉ có thể kìm sự tức giận xuống, nhìn về phía sàn đấu
Oành!
Một cỗ cường quang mang theo tiếng nổ khủng khiếp vang lên, gã cường giả Siêu Thần Cấp kia của Mộ Ảnh Môn phóng ra, đánh về phía đoản kiếm của người có Thần Cấp Cường Giả của Diệt Linh Tông.

Chiêu thức của hai người cường đại chạm vào nhau, tro bụi che kín cả không trung.

Khói thuốc súng chậm rãi tản đi, tầm mắt mọi người bắt đầu rõ ràng.

Vốn dĩ người đàn ông cầm đoản kiếm của Diệt Linh Tông đang đứng đó, chỉ là, trong nháy mắt, anh ta trực tiếp ngã lù lù xuống, nằm trên mặt đất không nhúc nhích!

Một gã Siêu Thần Cấp Cảnh Giới rút song chủy thủ từ trên người người đàn ông cầm đoản kiếm kia, thu lại!
Lúc này mọi người đã biết có chuyện gì, đoản kiếm kia được rút ra khỏi cơ thể…
Thần Cấp Cường Giả của Diệt Linh Tông đã chết, hơn nữa cả hộc máu cũng không thấy, trực tiếp ngã xuống đất.

Người đàn ông cầm búa thấy vậy bèn hô to: “Lương sư huynh!”
Người đàn ông cầm búa đối chiến cũng là một cường giả thần cấp, nhưng chỉ là cảnh giới bán thần cấp, song có lâm vào thế hạ phong, cũng coi như có thể ứng phó.

Trong nháy mắt, Vương Lương ở vị trí tông chủ cũng nhìn thấy một màn này, la lên thật to: Lương Chính sư đệ!"
Hầu như hai người đã đến trạng thái tình trạng bạo phát, gân xanh trên mặt lộ rõ!
Nam Cung Xuyên cười nói với Vương Lương: “Ông không có cơ hội bận tâm người khác đâu.

Sự đệ của ông đã chết rồi, tiếp theo chính là ông!”
“Nam Cung Chính, lại đây cùng gϊếŧ chết ông ta!” Nam Cung Xuyên nhìn về phía cường giả Siêu Thần Cấp Cảnh Giới cầm song chủy thủ kia, nói.

“Dạ, anh!” Nam Cung Chính lạnh giọng trả lời.

Hai cường giả Siêu Thần Cấp Cảnh Giới sắp cùng đánh Vương Cực…
Vương Cực sắp toi rồi!
Nhưng dường như Vương Cực đã tiến vào trạng thái nổi giận, cả người đều căng lên, trừng to mắt nhìn về phía Nam Cung Xuyên như muốn gϊếŧ người.

“Hừ, hoang đường!” Nam Cung Xuyên cười lạnh: “Tự tìm đừng chết!”
Người đàn ông cầm búa của Diệt Linh Tông: “Không cần đâu Vương Cực sư huynh, đối diện có hai cường giả Siêu Thần Cấp, chúng ta đánh không lại đâu, chúng ta đầu hàng đi!”
Nhưng Vương Cực lại không nghe theo!
Người bên ngoài nhìn thấy một màn căng thẳng này cũng đều lẩm bẩm tận tâm: “Vương Cực Tiểu Chủ đừng xúc động!”
“Đối diện có hai cường giả Thần Cấp, làm sao để thắng được?”
“Chẳng những không thắng được, chỉ sợ phải chết đi?”
“Chẳng lẽ chúng ta phải ở đây nhìn một vị cường giả Siêu Thần Cấp Cảnh Giới ngã xuống sao?”
“…”
Vốn dĩ Vương Lương nhìn Lương Chính, một cường giả Thần Cấp mình bồi dưỡng được đã chết thì đã đau lòng không thôi, bây giờ còn thấy con của mình lỗ mãng, ông ta sốt ruột nhảy dựng lên từ trên ghế: “Vương Cực, không cần đâu, đầu hàng đi!”
“Cùng lắm thì Diệt Linh Tông chúng ta rời khỏi danh hiệu Bát Đại Tông Phái thôi…”
Toàn trường vô cùng tĩnh mịch!
Nhưng ai có thể nghe được những lời này của Vương Lương đâu?
Vương Cực vẫn cầm trường thương lên đánh tiếp với hai anh em Nam Cung Xuyên…
Xẹt! Một cái bóng đen xông vào.

….


Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện