Gối đất nằm sương, thỏa thích hoang hợp. Đột nhiên. “Báo!”
Một chiến binh tóc đỏ mắt xanh từ phía xa lao tới băng dây leo: “Tộc trưởng, ở sâu trong núi có một đàn dã thú lớn chạy ra, nhìn thấy ai cũng cắn, vô cùng điên cuồng!”
“Rất bất thường!”
Tộc trưởng Bạch Hồ sửng sốt: “Mùa này là thời điểm dã thú giao phối... Chẳng lẽ động tĩnh của chúng ta đã khiến cho dã thú náo loạn?”
Ánh mắt tham lam của tên lính canh quét qua cơ thể mềm mại nóng bỏng của A Đan: “Thuộc hạ cũng không biết!”
“Hừ..”
Tộc trưởng Bạch Hồ không hài lòng rút thanh đại đao từ bên hông ra, đâm vào bụng tên lính gác: “Nữ nhân của bổn tộc trưởng mà ngươi cũng dám thèm khát, đúng là muốn chết!”
Gã lạnh lùng nói xong thì rút đao lại! “Phụt..”
Máu của tên lính gác bắn tung tóe lên người tộc trưởng Bạch Hồ và A Đan!
A Đan thè đầu lưỡi đỏ mọng ra, li3m máu trên khóe miệng một cách quyến rũ, cười đến điên dại: “Máu này vẫn còn ấm!”
“Chát quái” Khung cảnh này, vừa đẫm máu lại quỷ dị. “Ha ha ha...”
Tộc trưởng Bạch Hồ đầu trọc bế cơ thể tr@n trụi của A Đan lên, đi vào trong bụi cỏ.
“Meo...” A Đan phát ra tiếng kêu như mèo hoang đang động d*c.
Không thể tả được!
Phía bên kia.
Thành Hoang Châu cách núi Thần Long ba trăm dặm.
Thành trì duy nhất ở Hoang Châu! Bốn bức tường thành được xây theo dạng hình vuông.
Quy mô của thành trì không lớn, nhưng cũng không nhỏ, cũng xem như có quy mô trung bình trên lục địa này.
Toàn bộ thành trị được làm băng đá núi màu xám, trên tường loang lổ vết kiếm, hố sâu, vết cháy xém, vết dầu mỡ... cùng nhau kết hợp tạo thành một bức tranh về sự tang thương của chiến tranh trên tường thành.
Phía trên tường thành, đuốc được thắp khắp nơi, sáng như ban ngày.
Một nhóm binh lính mặc áo giáp đen đang tuần tra, tuy rằng áo giáp trên người rách nát, nhưng ánh mắt lại sắc bén như sói, tràn ngập sát khí.
Đây là một tòa thành cô độc!
Binh lính trên tường thành cũng giống như những con sói đơn độc hung mãnh!
Phủ Tổng Đốc Hoang Châu.
Trong đại sảnh, ánh nến thắp sáng rực, có ba người đang ngồi.
Ở giữa là một chiếc ghế bành được bao phủ băng da bạch hổ.
Người đang ngồi ngay ngắn trên da bạch hổ là một nữ tử trẻ tuổi mặc giáp màu đỏ, tư thế hiên ngang oai hùng.
Làn da trên người nàng ta có màu lúa mạch, mái tóc được buộc ở sau đầu, để