Trải qua hỗn loạn ngắn ngủi, lão giả kia vẫn hô lên kết quả cuối cùng.
Tuy Lý Hạo không phải Long Trần giết, thế nhưng Long Trần đã đánh bại Lý Hạo, muốn giết đối phương dễ như trở bàn tay, cho nên phán Long Trần thắng là hợp tình hợp lý.
Theo Long Trần thắng lợi, trong lòng vô số người thở dài, kết quả này để bọn hắn mất hết vốn liếng a.
Có mấy chục người thì lớn tiếng hô to, bọn hắn mua Long Trần thắng nha, mà đám người Vu bàn tử thì như sói tru la hét.
Lý Hạo nằm ở trên võ đài lại không ai để ý, tự có người của võ đài thông báo cho người nhà của hắn đến nhận thi thể.
Quyết đấu trên Sinh Tử Đài là sự tình được pháp luật đế quốc duy trì, bất luận kẻ nào cũng không được âm thầm trả thù, Lý Hạo chỉ là con thứ, địa vị không quá cao, chết thì chết, sẽ không có mấy người để ý, đây chính là chỗ đặc trưng của Phượng Minh Đế Quốc.
Long Trần đi xuống đài, đám người Vu bàn tử hoan nghênh giống như anh hùng, Thạch Phong cười ha ha vỗ vai hắn nói.
- Khá lắm, lúc nào ngươi trở nên mạnh mẽ như vậy, sao không sớm nói cho ta biết, ta ở dưới đài là sợ đến xanh mặt.
Thạch Phong có chút oán giận nói.
- Long huynh, a không, Long ca, sau này chúng ta theo ngươi lăn lộn, ngươi phải bảo vệ chúng ta nha.
Đám người Vu bàn tử hai mắt tỏa sáng nói.
Long Trần cười ha ha nói:
- Không thành vấn đề, đi, chúng ta đi lấy tiền đặt cược.
Mọi người không khỏi hoan hô, ở trong ánh mắt hâm mộ của vô số người, Long Trần nhận tới ba triệu kim tệ.
Khi tấm tinh thẻ có ba triệu kim tệ tới tay Long Trần, hắn còn hưng phấn hơn cả lúc chém giết Lý Hạo.
Hắn biết Lý Hạo chỉ là một con cá nhỏ, trước khi chết lộ ra đồ vật, để cho hắn càng thêm cảnh giác.
Vốn hắn nghĩ mình bị bắt nạt, bất quá là bởi vì thế hệ trước không hợp, nhưng bây giờ xem ra không phải đơn giản như vậy, mình chỉ là một con cờ mà thôi.
Chỉ là một phế vật, trong nhà lại nghèo rớt mùng tơi, đối phương lại trăm phương ngàn kế đối phó hắn, rất rõ ràng là nhằm vào phụ thân của hắn rồi.
- Xem ra rất phức tạp.
Bất quá nhìn ba triệu kim tệ trong tay, Long Trần không khỏi tự tin lên, lẽ nào đây chính là cảm giác giàu nứt đố đổ vách trong truyền thuyết?
Cùng mọi người rời đi, Long Trần tìm một trà lâu chúc mừng, sau đó trả lại tiền vốn cho mọi người.
Bất quá tiền thắng đều lưu lại, Long Trần cho mọi người một cái hứa hẹn, để bọn hắn hưng phấn không thôi:
Sau này mọi người tu hành, đều bao ở trên người Long Trần.
Đám người Vu bàn tử không khỏi đại hỉ, bọn hắn đều là người không cách nào tu hành, nếu như kẻ khác nói, bọn hắn còn sẽ không tin.
Thế nhưng Long Trần vốn giống như bọn hắn, bây giờ lại có thể một chiêu thuấn sát Lý Hạo, đó là chân thực cỡ nào?
Nghe Long Trần nói như vậy, mọi người đều mừng như điên, bất quá Long Trần bảo bọn hắn chú ý bảo mật, làm tất cả đều yên lặng gật đầu.
Long Trần nói trịnh trọng như vậy, hơn nữa quan hệ đến tương lai của mọi người, thậm chí trọng yếu còn hơn tính mạng, bọn hắn không dám không cẩn thận.
Sau khi đám người Vu bàn tử rời đi, Long Trần lại cùng Thạch Phong hàn huyên một chút, Thạch Phong là một thiên tài, ở trong các thế tử tư chất tốt nhất, đã là Tụ Khí bát trọng thiên, bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào tầng chín, trước hai mươi tuổi tiến vào Ngưng Huyết cảnh là không có