Nói xong Vân Kỳ đại sư dẫn Long Trần rời đi.
Nhìn bóng lưng hai người rời đi, mọi người vốn ở trong đại sảnh dùng đan hỏa luyện chế dược liệu, đều không khỏi há hốc mồm.
- Ta kháo, không cần sát hạch, lại có thể trực tiếp đi kiểm tra?
- Tại sao lại như vậy, hắn không phải thân thích của Vân Kỳ đại sư đó chứ.
- Thân thích cái rắm, tiểu tử kia không phải là phế vật Long Trần sao?
Mười mấy người trong đại sảnh kia, là ngày hôm nay đến sát hạch Luyện Dược Sư, bất quá dựa theo thông lệ, bọn hắn cần tinh luyện một phần thảo dược đạt đến tiêu chuẩn, mới có thể đi vào kiểm tra.
Nhưng Long Trần trực tiếp bỏ qua trình tự này, để bọn hắn căm giận bất bình, thế nhưng lại không thể làm gì.
Nơi này là Luyện Dược Sư Công Hội, địa phương chí cao vô thượng, không ai dám nói nhiều, chỉ có thể nhét phiền muộn về trong bụng.
Trong một căn phòng dưới đất, Vân Kỳ đại sư chỉ một cái thuỷ tinh thể ở phía trước nói:
- Phóng thích hỏa diễm của ngươi ra đi.
Long Trần gật gù, duỗi ra một ngón tay, đầu ngón tay ngưng tụ hỏa diễm, chậm rãi điểm lên thuỷ tinh thể.
Trên thuỷ tinh thể liên tục hiện ra mấy đạo hoa văn, Vân Kỳ đại sư thản nhiên nói:
- đan hỏa là Hoàng cấp hạ phẩm, xem như miễn cưỡng hợp lệ.
đan hỏa chia làm bốn cấp Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, mỗi một cấp lại chia tam phẩm thượng trung hạ, đan hỏa của Long Trần là tự mình ngưng tụ, không phải thú hỏa, cũng không phải Thiên Địa linh hỏa, vì vậy Hoàng cấp hạ phẩm là cực kỳ bình thường.
Nói xong lại mang theo Long Trần đi tới trước một cái ao, cái ao chỉ sâu nửa thước, dưới đáy ao che kín mấy trăm hạt châu óng ánh long lanh.
- Vận chuyển lực lượng linh hồn, nhìn xem có thể để cho hạt châu nổi lên mặt nước hay không.
Cái ao trước mắt cũng không phải ao bình thường, nước bên trong tên là Chân Hồn Thủy, Long Trần cẩn thận chạm vào nước, phát hiện lực lượng linh hồn của hắn phóng đại lên gấp mười lần.
Long Trần nhất thời yên tâm, lực lượng linh hồn của hắn hiện tại còn không cách nào làm được cách không di vật, xem ra là mình cả nghĩ quá rồi.
Lực lượng linh hồn vận chuyển, nhất thời có mười mấy hạt châu bị lực lượng linh hồn ảnh hưởng, chậm rãi nổi lên mặt nước.
Bất quá Long Trần phát hiện vẻ mặt của Vân Kỳ đại sư khiếp sợ nhìn những hạt châu kia.
Nguy rồi, lòi đuôi.
Long Trần vội vàng buông lực lượng linh hồn của mình ra, vận chuyển linh lực để cho sắc mặt trở nên trắng bệch, dáng vẻ lảo đảo, làm cho người ta cảm thấy lực lượng linh hồn của hắn tiêu hao rất nhiều.
- Đại sư... Ta có tính hợp lệ không?
Long Trần thở dốc hỏi.
- Huyền cấp, lại là Huyền cấp.
Phảng phất như không nhìn thấy Long Trần biểu diễn, Vân Kỳ đại sư lẩm bẩm nói.
Hồi lâu sau, Vân Kỳ mới chú ý tới Long Trần ngồi trên mặt đất, phải nói diễn xuất của Long Trần là có thể làm đại sư.
Không chỉ sắc mặt tái nhợt, ngay cả hai mắt cũng thất thần, bộ dạng tiêu hao quá độ.
- Rất tốt, lực lượng linh hồn của ngươi rất mạnh mẽ, là một nhân tài, lần này nhặt được hạt giống tốt rồi.
Vân Kỳ mỉm cười nói.
Long Trần nghe vậy, ánh mắt không khỏi sáng lên:
- Vân Kỳ đại sư, tiểu tử rất muốn tu luyện đan đạo, không biết có thể thành đệ tử ký danh của ngài hay không.
Vân Kỳ lắc đầu nói:
- Ta cũng không dám thu ngươi, ngươi cẩn thận tu hành đi, sau này ta sẽ cho ngươi một cơ hội, một cơ hội có thể bước vào đan đạo đỉnh cao.
Thấy Vân Kỳ từ chối, Long Trần lúng túng cười nói:
- Ta chủ yếu là muốn một cái thân phận, như vậy đi ra ngoài, sẽ không ai dám bắt nạt ta nữa.