- A.
Triệu Vũ bị hỏa diễm cắn nuốt, phát ra tiếng hét thảm thê lương, hiện giờ hắn đang trọng thương, đã không thể vận chuyển linh khí hộ thể, chỉ có thể để mặc hỏa diễm thiêu đốt.
Hắn điên cuồng giãy dụa, nhưng cổ bị Long Trần tóm chặt, chỉ có thể ngoan ngoãn bị hỏa diễm thiêu đốt, cuối cùng hắn cũng sợ rồi.
Hắn hiện tại đã biết rõ, bắt đầu từ khoảnh khắc hắn dùng ngôn ngữ vũ nhục Long Trần, Long Trần đã không có ý định buông tha cho hắn, sát tâm sớm đã nổi lên, nực cười là hắn vẫn cố ý chọc giận Long Trần, cho rằng Long Trần không dám giết hắn.
Long Trần nói không sai, Triệu Vũ lớn lên dưới sự vây quanh của bao người, đi đến đâu cũng là tiêu điểm, hiện giờ bại dưới tay Long Trần, hắn không thể chấp nhận sự thực này.
Cho nên căn cứ vào tư tưởng không đánh lại ngươi cũng phải khiến ngươi tức chết, mới bắt đầu nhục mạ Long Trần, cho rằng có quy củ của biệt viện, đối phương không thể làm gì hắn.
Về phần đạo tâm gì gì đó, Long Trần đánh giá cao hắn rồi, hắn vẫn chưa tới cảnh giới đó, căn bản không biết đó là gì.
- Dừng tay! Ta nhận thua! Mau dừng tay.
Triệu Vũ hoảng sợ kêu to.
Bởi vì hắn phát hiện, da mình đã bị nướng cháy, thêm một lát nữa là cả người hắn sẽ bị nướng chín.
Hỏa diễm chi lực của Long Trần chưa phát ra toàn lực, Long Trần không phải Thánh Nhân, không thể làm được vạn sự không để trong lòng, đối với người vũ nhục cha mẹ mình, hắn không thể tha thứ.
Tuy sắc mặt của hắn vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng đã vô cùng phẫn nộ, nhất là mẫu thân, là nghịch lân tuyệt đối của hắn, ai dám đụng vào, tất đều phải chết.
Cho nên Long Trần chỉ dùng hỏa diễm cấp thấp nhất đốt cháy thân thể Triệu Vũ, chính là để cảnh cáo một số người, đừng có đụng vào nghịch lân của hắn.
- Long Trần, dừng tay đi, ngươi giết hắn là mất nhiều hơn được.
Thanh Ngọc nhìn Long Trần vẻ mặt lạnh lùng, không khỏi hô lên.
Long Trần quay đầu lại, nhìn Thanh Ngọc một cái, tuy nữ nhân này quá lắm mồm, có điều tâm địa vẫn rất tốt.
- Cám ơn ngươi, có điều đối với người dám vũ nhục mẫu thân ta, bất kể là ai cũng phải chết.
Lời nói của Long Trần vô cùng kiên quyết.
- Long Trần, ngươi ngu ngốc, cho dù giết người, cũng phải xem trường hợp, ngươi làm như vậy chính là chôn vùi tiền đồ của mình, ngươi có phải ngu xuẩn hay không.
Đường Uyển Nhi không khỏi tức giận, giậm chân mắng.
- Võ giả, cần phải có một quyết tâm thẳng tiến không lùi, bất kỳ chướng ngại nào ngăn cản trước người, hoặc là vượt qua, hoặc là trực tiếp giẫm nát, chứ không thể tránh đi, nếu không thì làm sao có thể bảo trì khí thế thẳng tiến không lùi?
Có một số chướng ngại, đã định trước là không thể vượt qua, vậy thì triệt để đập vỡ, giẫm nát nó dưới chân đi.
Long Trần nói xong, Hỏa diễm chi lực tăng vọt.
- Không! Long Trần, ta biết sai rồi! Van cầu ngươi tha cho ta.
Triệu Vũ cầu xin, trong ánh mắt toàn là vẻ sợ hãi.
Lúc trước hắn cho rằng Long Trần không dám giết hắn, cho nên mới nói ra những lời đó, nhưng hiện giờ thật sự đối mặt với tử vong, hắn sợ rồi.
- Xin lỗi, muộn rồi.
- Vù.
Bỗng nhiên quang hoa tăng vọt, hỏa diễm khủng bố cháy cao hơn chục trượng, thiên không cũng bị đốt cho không ngừng vặn vẹo.
Đột nhiên hỏa diễm biến mất, thiên địa khôi phục bình tĩnh, Long Trần vẫn duy trì tư thế vừa rồi, có điều Triệu Vũ trong tay hắn đã biến mất.
Một trận gió thổi qua, thổi tan đi một tia tro tàn cuối cùng trong tay Long Trần, thiên tài một đời, cứ như vậy triệt để biến mất trong thiên địa.
- Chết rồi?
Mọi người cảm giác như tim không