Sau khi Long Trần và Đường Uyển Nhi chia tay, phân biệt phương hướng một chút, dựa theo phương hướng được đánh dấu trên bản đồ mặt sau ngọc bài, bắt đầu xuất phát.
Hiện giờ Long Trần vẫn ở khu vực bên rìa bản đồ, dựa theo chỉ dẫn bên trên, hắn phải vượt qua một con sông lớn, bay qua một ngọn núi cao mới có thể đi tới mục tiêu.
Có điều hiện tại khảo hạch mới trôi qua không đến bảy ngày, thời gian vẫn còn dài, Long Trần tìm huyệt động không người, lấy ra tinh của Kỳ Lăng Ngư.
Tinh của Kỳ Lăng Ngư to bằng hạt đậu, nhìn qua thì giống như một mẩu xương không bắt mắt, cho dù nghiền nát cũng không nhìn ra bất kỳ manh mối gì.
Từ trong không gian giới chỉ lấy ra một viên đan dược màu đen, sau khi bóp nát hòa vào trong nước, một chén nước nhỏ lập tức trở nên đen xì như mực.
Bỏ tinh của Kỳ Lăng Ngư vào trong chén, nước thuốc vốn màu đen lập tức trở nên sôi trào, nổi lên vô số bọt khí, lúc này một cỗ năng lượng chậm rãi tỏa ra.
Long Trần mỉm cười, quả nhiên chỉ có dùng phương pháp này mới có thể kích phát ra năng lượng của tinh Kỳ Lăng Ngư.
Tay điểm vào mi tâm, vận chuyển Linh hồn chi lực, chỗ mi tâm lập tức xuất hiện một vòng xoáy, dao động từ tinh của Kỳ Lăng Ngư tỏa ra bị vòng xoáy đó chậm rãi hấp thu, không tiết ra ngoài một chút nào.
Chỉ một hơi thở, năng lượng trong tinh của Kỳ Lăng Ngư toàn bộ bị hấp thu hết, Long Trần lấy tinh tinh của Kỳ Lăng Ngư ra khỏi chén, phát hiện tinh của Kỳ Lăng Ngư đã trở nên ảm đạm, cuối cùng tan ra giống như bùn nhão.
Điều này chứng tỏ năng lượng trong tinh của Kỳ Lăng Ngư đã hết sạch, Long Trần nhắm mắt lại cảm thụ một chút, sau khi hấp thu tinh của Kỳ Lăng Ngư, Linh hồn chi lực của mình dường như có một tia tinh tiến, có điều vẫn không thể xác định, bởi vì một tia năng lượng đó thật sự quá mỏng manh.
Trong tay lại có thêm một vốc tinh của Kỳ Lăng Ngư, đại khái khoảng hai mươi ba mươi hạt, đó là hai lần ăn Kỳ Lăng Ngư lưu lại, được Long Trần lấy ra toàn bộ.
Long Trần bỏ một vốc vào trong chén, chất lỏng màu đen trong chén trở nên sôi trào, đồng thời có dao động mãnh liệt nổ lên.
Long Trần không dám chậm trễ, vòng xoáy ở mi tâm lại xuất hiện, bắt đầu hấp thu năng lượng từ tinh của Kỳ Lăng Ngư phát ra.
Loại năng lượng này là mắt thường không thể phân biệt, chỉ có thể dùng linh hồn để cảm ứng, theo năng lượng của tinh Kỳ Lăng Ngư bị Long Trần hấp thu, trên mặt Long Trần hiện ra một nụ cười hài lòng.
Bởi vì số lượng nhiều hơn, Long Trần có thể cảm ứng được rõ ràng, một cỗ năng lượng cực kỳ tinh thuần đang chậm rãi tẩm bổ thần hồn của mình, Linh hồn chi lực trở nên sinh động hơn.
Năng lượng ẩn chứa trong tinh của Kỳ Lăng Ngư không phải là Linh hồn chi lực, mà là một loại lực lượng thần kỳ tẩm bổ linh hồn.
Nếu so sánh Linh hồn chi lực với cây nhỏ, như vậy năng lượng trong tinh của Kỳ Lăng Ngư chính là một loại phân bón.
Được tinh của Kỳ Lăng Ngư tẩm bổ, Long Trần có thể cảm giác được rõ ràng, Linh hồn chi lực của mình đang chậm rãi tăng cường, tuy biên độ này rất nhỏ, nhưng vẫn khiến Long Trần mừng như điên.
Phải biết rằng Linh hồn chi lực của người ta là sinh ra đã có, thường thường dựa vào đột phá cảnh giới, đề thăng một cách bị động.
Bảo vật có thể tẩm bổ linh hồn của nhân loại đã ít lại càng ít, mà bảo vật như tinh của Kỳ Lăng Ngư, trên cơ bản không ai biết, mọi người chỉ biết nó là mỹ vị, cũng ném tinh của Kỳ Lăng Ngư đi như đồ bỏ, thật sự khiến người ta xót ruột.
- Đáng tiếc sinh mệnh giới chỉ này cấp quá thấp, nếu không bắt nhiều Kỳ Lăng Ngư nuôi ở bên cạnh, để chúng tự do sinh sôi nẩy nở thì tốt quá.
Trong lòng Long Trần không khỏi có chút cảm thán, sức sinh sản của Kỳ Lăng Ngư thấp, đối với hoàn cảnh