- lý tưởng của ta chính là làm một đại - hỗn - đản"!
Nghe Long Trần nói vậy, Đường Uyển Nhi quả thực là không dám tin vào tai mình, có điều trong nháy mắt liền minh bạch, Long Trần lại đang giở trò.
Đường Uyển Nhi ôm miệng, cười ha ha nói:
- Vậy chúc mừng ngươi, lý tưởng của ngươi đã thực hiện được rồi, ngươi hiện tại đã là một hỗn đản không hơn không kém.
Khi Đường Uyển Nhi nói chuyện, trong mắt đẹp sóng thu lưu chuyển, mặt tươi roi rói, giống như hoa lê nở rộ, xinh đẹp tới bất khả phương vật.
Long Trần không khỏi ngẩn người, Đường Uyển Nhi này đúng là quá xinh đẹp, không phân cao thấp với Sở Dao, Long Trần lắc đầu nói:
- Nào có đơn giản như như ngươi nghĩ, ta là muốn làm một hỗn đản có lý tưởng, có tố dưỡng, có tiết tháo, có nội hàm, tuy mục tiêu này có chút xa xôi, nhưng ta tin với sự chăm chỉ của ta, thông qua siêng năng nỗ lực, ta nhất định sẽ có một ngày thành công.
Long Trần nhìn trời, trong hai mắt tràn ngập hướng tới.
Đường Uyển Nhi cười tới vai không ngừng run run, đánh nhẹ Long Trần một cái, oán trách:
- Không được chọc ta cười.
Dù sao người ở đây cũng có quá nhiều người, tuy hai người đã tránh trong góc, nhưng vẫn bị rất nhiều người nhìn thấy, Đường Uyển Nhi chỉ có thể liều mạng chịu đựng, nhưng cái tên Long Trần này lại ra sức trêu nàng ta, đáng giận nhất là Long Trần nói gì cũng đều giữ bộ dạng nghiêm trang, khiến người ta rất buồn cười.
- Ta không trêu ngươi, ta là nói thật, ngươi không hiểu được đâu, ta cũng không trách ngươi, dù sao ngươi cũng còn nhỏ.
Long Trần thở dài một tiếng, giả bộ cảm giác của một người cây cao bóng cả.
- Sặc, ra vẻ già dặn, ngươi sinh tháng mấy? Có khi còn không lớn bằng ta!
Đường Uyển Nhi nhìn, Long Trần nói.
Long Trần nhìn Đường Uyển Nhi, lướt một vòng qua dáng người mạn diệu của nàng ta, do dự một chút rồi nói:
- Đây là đang đọ chỗ nào lớn?
Mặt Đường Uyển Nhi lập tức đỏ như quả táo, mắt đẹp hàm sát, hận không thể hành hung Long Trần một trận:
- Hỗn đản, ngươi muốn chết à? Những lời lưu manh như vậy mà cũng nói ra miệng được?
Long Trần thầm cảm khái, biệt viện thú vị hơn mình tưởng nhiều, mỗi ngày đều được trêu mỹ nữ, chắc sẽ không buồn tẻ.
Chỉ không biết Sở Dao thế nào rồi, nàng ta tiến vào Thiên Mộc Cung có cần khảo hạch hay không, chờ bên này yên ổn, phải mau chóng đi thăm, luôn cảm thấy Sở Dao quá thành thật, sợ nàng ta phải chịu ủy khuất.
Long Trần đang trầm tư, bỗng nhiên người chung quanh xôn xao, Long Trần vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy trước vách đá có mười mấy lão giả đi tới.
Những lão giả đó toàn bộ mặc trường bào màu xám, vẻ mặt già nua, nhưng trong hai mắt tinh quang lưu chuyển, khiến người ta không dám nhìn gần.
Khí tức trên người bọn họ cực kỳ khủng bố, tuy không phát ra, nhưng vẫn tạo cho người ta cảm giác, giống như một ngọn núi lửa, một khi bùng nổ sẽ hủy thiên diệt địa.
- Những người này đều là nhân vật cấp trưởng lão trong biệt viện, nghe nói toàn bộ đều là cường giả Đoán Cốt cảnh.
Đường Uyển Nhi nhìn những người đó, giải thích cho Long