Sau bọn họ, thân ảnh của Diệp Tri Thu cũng xuất hiện, áo trắng của Diệp Tri Thu cơ hồ đều bị đều bị máu tươi nhiễm đỏ, có điều mặt mặt vẫn lạnh như băng, chỉ có trong con ngươi là mang theo vẻ mệt mỏi khó giấu.
Ba người trước sau trở về đội ngũ của mình, được hoan nghênh như những anh hùng, sau khi Diệp Tri Thu trở lại đội ngũ, nhìn Đường Uyển Nhi:
- Long Trần đâu?
Đường Uyển Nhi thở dài, nói với Diệp Tri Thu, Long Trần đang ở trong huyệt động nào đó.
Diệp Tri Thu an ủi:
- Yên tâm đi, Long Trầnkhông sao đâu, ta luôn có một loại cảm giác, Long Trần cường đại hơn tưởng tượng của chúng ta.
Đường Uyển Nhi chỉ gật gật đầu, coi lời nói của Diệp Tri Thu là một loại an ủi, không thấy được thân ảnh của Long Trần, có thế nào cũng không yên lòng, cảm thấy trong lòng rất khó chịu.
Vốn khi đối mặt với Long Trần, tên này luôn chỉ một câu là khiến người ta tức tới ngắc ngoải, nhưng khi không có hắn ở bên cạnh, Đường Uyển Nhi luôn thấy như thiếu gì đó.
Đột nhiên, mọi người ngẩng đầu nhìn về phía vách đá, bởi vì vách đá vừa rồi còn đang nổ vang lập tức trở nên im lặng.
- Tề Tín cũng ra rồi.
Người đó không phải ai khác, chính là Tề Tín, có điều bộ dạng của Tề Tín lúc này vô cùng thảm thiết, máu nhuộm trường bào, một cánh tay bị gãy, gập thành mấy đoạn, trên mặt có một lỗ hổng dài, màu thịt lộ ra ngoài, bộ dạng vô cùng khiếp người.
Có điều trong tay hắn cũng xách một cái đầu người, hiển nhiên cũng đã thành công, thủ hạ của Tề Tín hoan hô không thôi.
Sau khi Tề Tín đi xuống, lập tức nuốt đan dược bắt đầu chữa thương, thương thế của hắn quá nghiêm trọng, là người thảm nhất trong mấy thế lực lớn.
Biết sao được, Thủy chi lực của hắn không có sức uy hiếp quá lớn đối với thi thể, người ta căn bản không sợ thủy lực đè ép, khiến hắn có sức mà không có chỗ dùng.
Hiện giờ năm cường giả cấp quái vật, toàn bộ thông qua khảo hạch cấp hạch tâm, khiến Đồ Phương trưởng lão triệt để yên lòng.
Nhưng tất cả mọi người nhìn lên vách đá, huyệt động chỗ Long Trần vẫn không có động tĩnh.
Đồ Phương thở dài, quay đầu lại nói với một trưởng lão:
- Lý Kỳ trưởng lão, ghi chép khảo hạch hàng năm đều do ngươi sửa sang lại phải không?
- Đúng vậy.
Một lão giả gật đầu nói.
- Vậy ngươi biết Động Linh của huyệt động bọn họ khảo hạch là bao nhiêu không?
Đồ Phương nói.
Lão giả đó gật đầu, trong tay có thêm một quyển vở, lẩm bẩm nói:
- Động Linh Lôi Thiên Thương khảo hạch là ba trăm bảy mười bảy năm.
Diệp Tri Thu là ba trăm sáu mươi lăm năm, Nhạc Tử Phong là ba trăm chín mươi sáu năm, Tề Tín là hai trăm chín mười tám năm, Đường Uyển Nhi là bốn trăm bảy mười tám năm.
Mọi người vừa nghe vậy thì không khỏi nghi hoặc, Động Linh gì ? Chẳng lẽ là chỉ thời gian đào động à?
Đồ Phương nói với mọi người:
- Các ngươi có điều không biết đấy thôi, Tà thi các ngươi khiêu chiến, trên thực tế trong thi thể của bọn họ đều phong ấn linh hồn của một cường giả, linh hồn này có thể chi phối thi thể tác chiến.
Mà linh hồn trong những thi thể này có thể tu hành, theo thời gian trôi qua, linh hồn của bọn họ sẽ bắt đầu trở nên cường đại, chiến lực cũng sẽ đề thăng.
Tuy là thi thể cường độ giống nhau, nhưng thời gian là linh hồn ở trong thi thể dài ngắn khác