- Bị một lão quỷ lừa, quả nhiên lão quỷ đều là nhân tinh, hơi vô ý chút sẽ chịu thiệt.
Nghe Long Trần cảm khái, Đường Uyển Nhi mỉm cười, cho rằng hắn là nói Quỷ Sa, cho rằng hắn vẫn đang vì chuyện Quỷ Sa tự bạo mà canh cánh trong lòng, nàng ta không biết lão quỷ trong miệng Long Trần rõ ràng là Đồ Phương trưởng lão đức cao vọng trọng của Huyền Thiên Biệt Viện.
Trong lòng Long Trần vô cùng buồn bực, hơn nữa còn là loại có khổ mà không nói được, đây là một cảm giác ngậm bò hòn làm ngọt.
- Được rồi, mọi người đi lựa chọn động phủ của mình đi.
Đường Uyển Nhi thấy Long Trần có chút không yên lòng, mở miệng nói với mọi người, bảo mọi người đi xuống lựa chọn động phủ cho mình trước.
Trừ động phủ ở đỉnh núi này ra, động phủ của mọi người đều ở sườn núi, hiện giờ mọi người đang trong trạng thái hưng phấn, đều đang ngắm nghía tìm động phủ của mình, thấy Đường Uyển Nhi lên tiếng, tất cả mọi người đều vội vàng đi lựa chọn nhà mới cho mình.
Long Trần cũng muốn đi, bỗng nhiên bị Đường Uyển Nhi giữ lại:
- Ngươi đi đâu thế?
- Ta đi chọn ổ cho mình.
Long Trần sửng sốt.
Đường Uyển Nhi cười khẽ một tiếng, đánh nhẹ Long Trần một cái, nói:
- Ngươi ngốc thế, ở đây không phải có sẵn rồi à? Ngươi còn chọn gì nữa?
Long Trần ngẩn ra, nhìn Đường Uyển Nhi với vẻ không dám tin, có chút khó xử nói:
- Tuy ta đã đáp ứng làm nam nhân của ngươi, có điều hiện tại bảo ta hiến thân, ta cảm thấy có chút quá đường đột, cho ta thêm một chút thời gian được không?
- Đồ chết tiệt, ngươi đúng là khiến ta tức chết mà, ngươi muốn đi đâu thì đi!
Đường Uyển Nhi cả giận nói:
- Động phủ này lớn như vậy, đủ cho cả ta, Thanh Ngọc tỷ và ngươi cùng tu luyện.
Long Trần lúc này mới phát hiện, Thanh Ngọc đang mỉm cười nhìn bọn họ, Long Trần không khỏi có chút ngượng ngùng.
Không biết vì sao, đối mặt với Thanh Ngọc này, hắn luôn cảm thấy có chút thân thiết, lại có chút câu thúc, loại cảm giác này thực sự là không thể nói rõ.
- Hỗn đản, cả ngày trong đầu không biết nghĩ gì, chúng ta giờ vào nhà, ngươi có vào hay không thì tùy.
Đường Uyển Nhi hầm hừ đi vào huyệt động, Long Trần là ai? Lúc này nếu đi, Đường Uyển Nhi tuyệt đối sẽ ghi hận hắn cả đời.
Vội vàng đi cùng Thanh Ngọc, Đường Uyển Nhi vỗ lên một tảng đá lồi lên ở cửa huyệt động, cửa đá trong huyệt động chậm rãi mở ra.
- Linh khí nồng đậm quá.
Đường Uyển Nhi không khỏi hoan hô, trong huyệt động quả nhiên vô cùng rộng lớn, không ngờ có phòng và một đại sảnh cực kỳ to.
Trong đại sảnh đặt một chiếc bồ đoàn cực lớn có đường kính gần mười trượng, trên mặt đất chung quanh bồ đoàn khảm tám tảng đá óng ánh long lanh to bằng nắm tay trẻ con
- Không ngờ là linh thạch, đúng là quá xa hoa.
Đường Uyển Nhi nhìn tám khối linh thạch đó, không khỏi hưng phấn nhảy lên.
Đường Uyển Nhi xuất thân cao quý, tất nhiên nhận ra linh thạch, có điều cho dù là nhà nàng ta, linh thạch cũng tuyệt đối là bảo bối, sẽ không lấy ra cho đệ tử tu hành.
Hiển nhiên bồ đoàn cực lớn đó chính là một pháp trận, có thể hấp thụ linh khí trong linh thạch, giúp người ta tu luyện.
Ngoài có Tụ Linh Phù hấp thu thiên địa linh khí,