Trong khoảnh khắc này, La Lâm đã hoàn thành bản đồ hướng dẫn điện tử. Long Vũ vội vàng dựa theo hướng dẫn điện tử bắt đầu tìm kiếm.
Có lẽ do nóng vội, hắn lại quên thông báo cho Tuyết Cơ.
Trong lúc Long Vũ truy tìm theo hơi thở của kiến hút máu, có một bóng người nhỏ nhắn, xinh xắn chạy như bay trong bóng đêm. Dưới ánh trăng, bộ mặt bóng người đó hiện lên rõ ràng, chính là Mã Hiểu Mai.
Nàng một đường chạy như bay thẳng đến hồ Linh Trạch, trên mặt hiện lên vẻ bối rối. Pháp kiếm trong tay áo màu hồng thỉnh thoảng xuất hiện một đạo ánh sáng màu xanh. Hiển nhiên nàng đang trong trạng thái chiến đấu.
Sau một lúc lâu, nàng lấy ra Linh Thị Nghi từ trong ngực, cẩn thận xem qua một lần, sau đó tự lẩm bẩm một mình:
- Kỳ quái, Linh Thị Nghi rõ ràng cảm ứng được kiến hút máu ở chỗ này. Tại sao lúc này lại không thấy tăm hơi đâu nữa?
Nói xong, Mã Hiểu Mai cẩn thận nhìn nhìn Linh Thị Nghi trong tay, sau đó bay nhanh rời khỏi hồ Linh Trạch.
Sau khi Mã Hiểu Mai rời đi không lâu, Long Vũ lại xuất hiện tại hồ Linh Trạch. Hắn dựa theo hướng dẫn điện tử của La Lâm mà truy tung tới. Điều kỳ quái là hơi thở của nó đột nhiên biến mất. Long Vũ không cam lòng lần nữa đánh mất tung tích. Hắn đưa mắt nhìn xung quanh, nhưng không gặp một bóng người. Bốn phía quanh hồ Linh Trạch căn bản không có chút dị thường nào.
- La Lâm, có phải cảm ứng của cô có chút sai lầm rồi không?
Long Vũ hoài nghi hỏi.
- Thực sự không biết…
La Lâm giải thích nói:
- La Lâm là phát minh vĩ đại nhất của kỷ nguyên vũ trụ. Độ chính xác của tôi được thiết kế theo yêu cầu là trăm phần trăm.Lúc trước chính xác là tôi đã phát hiện được hơi thở của nó… Căn cứ theo phân tích của tôi, nó có thể đã ký sinh trong thân thể con người.. Hơn nữa tôi chắc chắn khẳng định, người bị ký sinh đang ở trong khuôn viên trường đại học Thiên Hải.
Trong lòng Long Vũ xuất hiện một cảm giác không tốt.
Xoay người. Long Vũ định tiếp tục tuần tra trong vườn trường. Nhưng lúc hắn đến gần ký túc xá nữ sinh, bên tai đột nhiên một tiếng động rất kỳ quái. Làm cho hắn nhất thời cảm thấy hồi hộp.
Cùng lúc đó, La Lâm truyền về một tin tức:
- Chủ nhân. Lại phát hiện ra hơi thở của kiến hút máu... hướng dẫn điện tử hoàn thành…
Long Vũ không một chút chậm trễ. Theo địa chỉ của hướng dẫn điện tử chạy nhanh tới. Nếu hắn đoán không sai, âm thanh phía trước chính là tiếng đánh nhau.
Long Vũ vừa chạy vừa ngẫm nghĩ. Đêm nay, trách nhiệm đi tuần tại đại học Thiên Hải là của Mã Hiểu Mai. Có lẽ, lúc này cô ta đang đánh nhau với kiến hút máu.
Long Vũ một mạch chạy như bay, chỉ phút chốc chạy tới khuôn viên đại học. Trong bóng đêm, xuất hiện hai bóng người đang giao đấu với nhau.
Binh khí hai bên va chạm vào nhau, phát ra âm thanh keng keng. Trầm Côn nhìn kỹ, một người trong đó rõ ràng là Mã Hiểu Mai, nàng buộc tóc đuôi ngựa nhưng lúc này đã rối tung lên. Hiển nhiên, trận chiến này diễn ra vô cùng ác liệt.
Cùng đối chiến với Mã Hiểu Mai là một người đàn ông trung niên, trong tay hắn là một thanh quỷ đầu đao. Lưỡi đao vẽ ra một đường cong tuyệt vời, hướng Mã Hiểu Mai công kích.
Nhìn tình hình trận chiến, Mã Hiểu Mai cùng với người này bất phân thắng bại. Đây là lần thứ hai Long Vũ nhìn thấy thân thủ của Mã Hiểu Mai. So với lần chiến đấu với bầy sói ở Huyền Cảnh, lực chiến đấu của nàng lúc này có vẻ như cường hãn hơn. Trong lòng Long Vũ không khỏi tán thưởng.
Long Vũ cũng không biết, năng lực của Mã Hiểu Mai gia tăng, nguyên nhân là do Hồng Tụ pháp kiếm. Phải biết rằng, Hồng Tụ pháp kiếm lấy sức mạnh từ thiên nhiên, mà sức mạnh của thiên nhiên không thể dùng từ bình thường mà so sánh.
Pháp kiếm trong tay Mã Hiểu Mai, mỗi một chiêu đều là chiêu lấy mạng, xuất thủ không có nửa điểm lưu tình. Nhưng người đàn ông trung niên kia cũng không phải là người bình thường, mặc cho nàng công kích lợi hại thế nào, hắn đều có thể hóa giải.
Đánh mãi không hạ được đối thủ, Mã HIểu Mai đột nhiên bóp chặt kiếm quyết. Hồng Tụ pháp kiếm bắt đầu hấp thu linh khí,
phát sinh dị biến. Tại mũi kiếm đột nhiên phát ra một ngọn lửa nóng rực, bao quanh người đàn ông trung niên.
- Chu Tước Chi Hỏa.
Người đàn ông trung niên kinh ngạc, vội vàng lui về phía sau. Rõ ràng hắn đối với ngọn lửa kia thật sự sợ hãi.
- Thiên Hỏa Tru Tà.
Mã Hiểu Mai quát một tiếng. Hồng Tụ pháp kiếm trong tay lập tức được bao bọc trong ngọn lửa, không gian xung quanh nhất thời nóng lên.
Ngọn lửa không ngừng phun ra, theo đạo lực của Mã Hiểu Mai mà không ngừng tăng cường. Cuối cùng, thân thể người đàn ông kia bị bao vây bởi ngọn lửa.
- Long Vũ âm thầm kinh ngạc, cô gái này quả thực không thể dùng từ bình thường mà diễn tả được.
- Không có khả năng… Không gian này không thể xuất hiện Chu Tước Chi Hỏa chính tông được.
Người đàn ông trung niên cả kinh, đối với Mã Hiểu Mai có thể thi triển được Chu Tước Chi Hỏa hắn lại càng kinh ngạc.
Long Vũ nghe thấy tiếng nói của người đàn ông trung niên, cảm thấy âm thanh này có chút quen thuộc. Dường như đã từng được nghe qua ở đâu rồi.
Đúng lúc này, La Lâm đã hoàn thành phân tích hơi thở của hắn. Không còn nghi ngờ gì nữa, người đàn ông này chính là ký sinh thể của kiến hút máu.
Hay nói cách khác, người đàn ông này chính là kiến hút máu.
- Yêu nghiệt, một khi đã biết Chu Tước Chi Hỏa có thể diệt trừ được ác ma, ngươi tại sao còn không thúc thủ chịu trói.
Mã Hiểu Mai nhíu mày quát, trong con mắt đã xuất hiện sát ý.
Người này khinh thường cười cười:
- Chu Tước Chi Hỏa thì làm sao? Lúc này ta đang ở trong thân thể con người, để xem Chu Tước Chi Hỏa có thể làm gì được ta?
Chu Tước Chi Hỏa đúng là khắc tinh của tất cả ác ma. Nhưng đối với con người, nó không có một chút tác dụng nào cả.
- Là ông ta… Chẳng lẽ lại là ông ta?
Sau khi nghe được âm thanh đó, Long Vũ nhất thời ngỡ ngàng, người đàn ông này chính là Nạp Lan Thục Thanh. Là giảng viên của học viện thể dục, chính là người đã từng cùng mình tranh giành Tuyết Cơ.
Long Vũ lập lức trợn tròn mắt, không nghĩ ra ông ta lại là ký sinh thể của kiến hút máu.
- Chủ nhân, kiến hút máu đã hoàn toàn khống chế ký sinh thể. Đây là sự kết hợp hoàn mỹ nhất….
La Lâm lên tiếng nhắc nhở.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Mã Hiểu Mai cho đến bây giờ cũng không biết hắn chính là ký sinh thể của kiến hút máu. Trừ trên góc độ thiên sư, nàng chỉ cho rằng hắn là một kẻ tà ác.
Trên thực tế, ngay cả thân phận của hắn, nàng cũng không biết.
- Ta là Nạp Lan sư phụ của các ngươi, Nạp Lan Thục Thanh. Tiểu muội muội, nếu ngươi đồng ý làm nô lệ của ta, ta có thể tha chết cho ngươi.
Mã Hiểu Mai cười lạnh một tiếng:
- Phì, nhìn bộ dạng của ngươi, nhất định ngươi là một kẻ tu đạo ác bá. Mã gia chúng ta luôn lấy việc trừ ma làm nhiệm vụ của mình. Coi như là may mắn cho ngươi, ta sẽ siêu độ cho ngươi.
- Tiểu muội muội… Có trừ được ma hay không phải nhìn vào năng lực của mình. Tu vi cảnh giới của ngươi là màu xanh… Căn bản là không thể làm gì được ta.
Nạp Lan thục thanh cười cười, coi thường nói:
- Nếu muốn, chỉ trong mười chiêu, ngươi nhất định…
- Thiên Hỏa Tru Tà.
Không đợi Nạp Lan Thục Thanh nói xong, Mã Hiểu Mai đột nhiên hét lớn. Hồng Tụ pháp kiếm trong tay nàng bổ ra ngọn lửa màu tím.