Những kiến thức của Hạ Tuy về “Hư”, là ngẫu nhiên nghe được từ một vị đạo nhân hay đi ngao du đây đó.
Đạo nhân yêu rượu, trong mắt người khác nhìn ông ta rất nghèo túng, nhưng bản thân ông lại thấy tiêu dao tự tại, không bị vướn bận bởi bất cứ chuyện gì, sống ở xã hội cổ đại như vậy, nhưng mà đến chuyện sau khi mình chết đi cũng không bận lòng.
Ở xã hội hiện đại sẽ cảm thấy chuyện này cũng là đương nhiên, rất bình thường, nhưng ở thế giới cổ đại đạo Phật thịnh hành, tư tưởng như vậy cũng là rất hiếm có.
Hạ Tuy ra ngoài giết yêu quái tá túc trong một cái miếu đổ nát tình cờ gặp được đạo nhân, còn thuận tiện uống ké ly rượu, Hạ Tuy nướng thịt hươu, hai người uống rượu ăn thịt, đối phương liền kể chuyện này.
Kể rằng có một ngày, đạo nhân say rượu, tiến vào một cái hồ, đang muốn tắm rửa một chút, vừa mở mắt, thì bỗng nhiên phát hiện mình đã ở trên bờ rồi.
Đạo nhân lúc đầu không phát hiện có gì khác thường, vì thế lắc lắc đầu bò lên bờ tiếp tục đi.
Căn cứ theo lời đạo nhân kể, thế giới đó và thế giới thực đúng là giống y hệt nhau, chờ đến khi đạo nhân đi vào một thôn xóm có người, cũng là bị một đám "Người" phát hiện không thích hợp, sau đó bị truy đuổi.
Ngẫm lại xem, "Người" của toàn bộ thế giới đó đều muốn nhập vào xác của đạo nhân, nói như bây giờ, chính là toàn thế giới truy sát một người, có thể tưởng tượng nó đáng sợ thế nào.
Cũng là nhờ đạo nhân có một thân bản lĩnh, chật vật mãi cuối cùng về tới bên hồ, tự khai mở dương khí toàn thân, rồi sau đó chui vào trong hồ, lúc này mới may mắn trốn thoát.
Mà "thế giới Hư" cũng là đạo nhân sau đó đạo nhân đi vân du mười năm sau mới tìm hiểu được, ở miếu đổ nát ngẫu nhiên gặp Hạ Tuy, cảm thấy nhìn hắn thuận mắt, lại ăn thịt nướng của Hạ Tuy, lúc này có hứng nói chuyện phiếm nên đã kể lại chuyện này.
Hạ Tuy chưa từng nghĩ ở cổ đại mình có thể gặp được, vậy mà đến thế giới này lại có thể gặp.
Hạ Dạ và Tiểu Hắc nghe xong, phản ứng khác nhau rất lớn, Hạ Dạ cảm thấy nghiêm trọng, nếu thế giới Hư là một thế giới hoàn chỉnh, vậy lần này bọn họ gặp phải sợ rằng sẽ có phiền toái lớn.
Tiểu Hắc thì rất hưng phấn, duỗi chân áp sát vào mặt gương ngửi ngửi, "Tiểu Dạ, chủ nhân, bây giờ chúng ta vào đó luôn đi!"
Vừa nói chuyện, cái mũi của Tiểu Hắc còn hít tới hít lui trên mặt gương, để lại một loạt dấu hơi nước.
Hạ Tuy lại lắc đầu, ra khỏi phòng tắm lấy điện thoại, đầu tiên là gọi cho Hạ Đông, sau đó gọi báo cho Tiểu Uông một tiếng.
Nghe lời kể của A Nguyên, bây giờ bên ngoài không biết đã có nhiều ít người của thế giới Hư thay thế, không thể không báo cho bên Bố Thoát Nội, tốt nhất là phải nhanh chóng xác định mục tiêu.
Đối tượng tương thích với Hư chỉ có một, đến lúc đó nếu bị bắt giữ, trừ phi Hư buông tha thân thể đó để quay về thế giới Hư, tuyệt đối sẽ không thể biến thành một người khác trong thế giới hiện thực được.
Tin này đối với bọn họ là một tin tốt, nhưng tin tức xấu là, một khi nhân vật mục tiêu bị dụ dỗ, chủ động đồng ý giao thân thể, đến lúc đó Hư sẽ có được ký ức của nhân vật, nếu ngụy trang chắc chắn sẽ càng khó phân biệt hơn.
Còn một điều nữa, môi giới của Hư muôn hình vạn trạng, Hạ Tuy có muốn đề phòng cũng không biết làm sao đề phòng, để ngăn chặn Hư xâm nhập vào thế giới hiện thực.
Tiểu Uông nhận điện thoại của Hạ Tuy lúc đang xem TV với vợ con, đứng dậy ra ban công nghe Hạ Tuy nói chuyện, cúp điện thoại lập tức thay quần áo chuẩn bị ra ngoài.
Vợ của Tiểu Uông tên là Khâu Diệp "Ai?" Một tiếng, ôm con gái đang ngủ gà ngủ gật đứng lên, "Anh lại phải đi ra ngoài? Hôm nay không phải là ngày nghỉ sao?"
Tiểu Uông cười cười, quay lại ôm bà xã một chút, "Cần phải ra ngoài một chuyến, em cứ dỗ Hiểu Hiểu ngủ trước đi, rất nhanh anh sẽ về.
"
Sự tình gấp gáp, Tiểu Uông trấn an sờ sờ gương mặt vợ, xoay người nhanh chóng rời khỏi.
Tiếng đóng cửa đánh thức con gái bốn tuổi đang ngủ, Uông Hiểu Hiểu dụi dụi mắt ngáy ngủ gọi mẹ, "Ba đâu?"
Khâu Diệp thở dài, cúi đầu ôm con gái về phòng trẻ, "Ba có việc đi ra ngoài một chút, bé ngoan, đi ngủ đi, ngày mai còn phải đến nhà trẻ chơi với các bạn và cô giáo nữa.
"
Dỗ con gái ngủ rồi, Khâu Diệp lại đi gõ cửa thư phòng, gọi con trai Uông Quyết Minh đang chơi vi tính trong phòng đi ngủ.
Uông Quyết Minh đã chín tuổi, hôm nay là tết Trung Thu cho nên mới đặc biệt được ba cho phép chơi máy tính một chút, bị mẹ gọi cũng không giở quẻ, biết ba ra ngoài cũng chỉ “a” một tiếng.
Ba của nó đã âm thầm nói với nó, mỗi lần ba ra ngoài đều phải làm những chuyện rất lợi hại, khi còn bé không hiểu chuyện, bây giờ trong lòng Uông Quyết Minh đã có nhận thức, thương ba hơn với lại sẽ không vì ba không đi họp phụ huynh mà cảm thấy ba không thương mình.
"Mẹ, mẹ đừng buồn, bây giờ ba đã rất tốt rồi, ít nhất một nhà bốn người chúng ta có thể ở chung.
"
Uông Quyết Minh nhìn sắc mặt mẹ có vẻ không tốt lắm, lúc trở về phòng đã làm như người lớn mà khuyên một câu.
Khâu Diệp cười đẩy con trai trở về ngủ, "Ngày mai còn phải dậy sớm, nhanh chóng đi ngủ.
"
Con trai con gái đều đi ngủ, trong nhà nhất thời trở nên yên tĩnh, Khâu Diệp thở dài, nhìn thấy máy tính còn chưa tắt, đi qua cầm con chuột định tắt máy.
Chính vào lúc này, màn hình máy vi tính đột nhiên thay đổi, biến thành một trang màu đen.
"Cô có muốn chồng của