Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 3786-3793


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ông lão Thiên Long híp hai mắt lại: "Các hạ thật sự muốn nhúng tay vào?"



Cô gái một chân lạnh lùng nói: "Nếu không mau cút đi, có tin ta luộc các ngươi lên không?"




Luộc?



Ông lão Thiên Long lập tức giận tím mặt, lão đột nhiên thả người, sau đó tung quyền nện về phía cô gái một chân.



Cô gái một chân vô cùng bình tĩnh, nhưng trong mắt lại ánh lên tia sáng lạnh, đột nhiên nàng ta tung ra một quyền, trong nháy mắt đó, không gian trước mặt nàng ta biến thành một vòng xoáy vô cùng quỷ dị.




Ầm ầm!



Ông lão Thiên Long lập tức bị đánh bay ra ngoài mấy trăm trượng, mà lão vừa dừng lại thì tay phải đã nứt ra, máu tươi bắn tung tóe!



Thấy cảnh này, đám Thiên Long còn lại lập tức biến sắc!



Diệp Huyên cũng thấy có hơi khiếp sợ, thực lực của cô gái này kinh khủng đến thế ư!



Phía xa xa, ông lão Thiên Long nhìn tay phải của mình, thấy hơi khó tin, cơ thể lão như nào lão biết rất rõ, mà lão không ngờ rằng mình lại bị một cô gái nhân loại trước mặt đánh nát cơ thể!



Phải mạnh đến bao nhiêu mới làm như thế được?



Lúc này đây, trong lòng ông lão Thiên Long lại thêm mấy phần kiêng kỵ!



Cô gái một chân liếc mắt nhìn đám Thiên Long, ai ai cũng biến sắc, nhưng nàng ta không ra tay nữa mà quay sang nhìn Diệp Huyên: "Rời khỏi đây!"



Diệp Huyên trừng mắt lên, sau đó nói: "Không!"



Cô gái một chân cả giận: "Rời khỏi đây!"



Diệp Huyên kéo A Mục lui về sau một bước, rồi mới nói: "Không là không!"



Cô gái một chân đột nhiên nắm chặt tay phải lại, Diệp Huyên lập tức nằm lăn ra đất: "Ta không đi đâu, cô, cô cứ đánh ta đi! Trừ khi cô đánh chết ta, không thì ta không đi đâu!"



Cô gái một chân nhìn chòng chọc vào Diệp Huyên: "Đây là địa bàn của ta!"



Diệp Huyên mắt nhắm lại: "Không đi là không đi! Cô đánh ta đi!"



Cô gái một chân nhìn chằm chằm Diệp Huyên: "Làm người có thể đừng mặt dày như vậy được không!"



...


Tác giả có lời muốn nói: Mọi người cố gắng đừng ra ngoài nhé, ở nhà đọc truyện ủng hộ tôi đi!!!
Mặt?



Thứ này với Diệp Huyên hắn chỉ là một miếng da mà thôi, chẳng có tác dụng gì hết!



Bây giờ mà rời khỏi ngục tối Vô Biên thì sẽ bị đám Thiên Long kia đánh hội đồng, hắn đâu có ngu.




Không đi!



Không là không!



Thấy Diệp Huyên ăn vạ, cô gái một chân đen sì mặt lại, nàng ta rất muốn đánh chết Diệp Huyên.



Nhưng nàng ta cũng biết, người này không thể chết ở đây được, nếu không thì chuyện càng nghiêm trọng hơn. Nhưng nếu tên này không đi, ngục tối Vô Biên sẽ chẳng có ngày nào được yên.




Cô gái một chân cứ nhìn Diệp Huyên như thế, Diệp Huyên do dự một lát rồi nói: "Ta ở đây một năm thôi, một năm sau ta sẽ đi, được không?"



Cô gái một chân giơ một ngón tay lên: "Một ngày!"



Diệp Huyên vội vàng nói: "Nửa năm!"



"Một ngày!"



Diệp Huyên còn định nói gì đó thì cô gái một chân đã chậm rãi siết nắm đấm lại.



Thấy tình hình không ổn, Diệp Huyên vội vàng nói: "Ba ngày! Ba ngày sau ta sẽ rời đi! Nếu cô còn không chịu thì giờ cô đánh ta chết quách đi cho rồi!"



Cô gái một chân lẳng lặng nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.



Diệp Huyên biết, cô gái này chắc chắn là muốn đánh chết hắn!



Đúng lúc này, cô gái một chân đột nhiên nói: "Ba ngày sau ngươi phải đi!"



Nói xong, nàng ta xoay người đi ra ngoài.



Như nghĩ đến điều gì đó, nàng ta nhìn về phía ông lão Thiên Long: "Cút ra ngoài!"



Ông lão Thiên Long nhìn cô gái một chân: "Nếu có bản lĩnh, các hạ cứ đánh chết ta đi!"



Diệp Huyên: "..."



Đúng lúc này, cô gái một chân đột nhiên biến mất tại chỗ, ông lão Thiên Long lập tức biến sắc, lão đột nhiên đấm ra một quyền, cú đấm này đã dốc hết toàn lực của lão, nháy mắt nắm đấm tung ra, một luồng sức mạnh cường đại bao phủ lấy cô gái một chân, dưới sức mạnh ấy, không gian quanh cô gái một chân lập tức bị tiêu hủy.



Mà lúc này, cô gái một chân cũng tung ra một quyền.



Cứng đối cứng!



Cú đấm của nàng ta vừa lao ra, quyền ấn của ông lão Thiên Long lập tức vỡ nát, ngay sau đó, quả đấm của nàng ta lại tiếp tục lao thẳng đến trước ngực ông lão Thiên Long.



Phụt!



Ông lão Thiên Long phun ra một ngụm máu, sau đó cả người bị dội ngược ra ngoài, mà lúc này, cô gái một chân đột nhiên nghiêng người xông lên, ông lão Thiên Long còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị nàng ta nện một đấm vào mặt.



Ầm!
Ông lão Thiên Long lại lần nữa hộc ra một ngụm máu, cả khuôn mặt đã bị biến dạng.



Mà lúc này, mấy con Thiên Long còn lại cũng đột nhiên xông đến.




Thấy đám Thiên Long này ra tay, ánh mắt của cô gái một chân trở nên lạnh lẽo, nàng ta đột nhiên vung tay phải ra, một luồng sức mạnh cực lớn tụ lại trên lòng bàn tay nàng, chớp mắt sau, nàng ta đột nhiên vỗ mạnh về trước một cái, một luồng hắc quang bỗng bộc phát như núi lửa trào dâng.



Ầm ầm!



Mấy con Thiên Long vừa tới gần nàng ta còn chưa kịp trở tay thì đã bị luồng sức mạnh cực lớn kia đánh bay ra ngoài!



Trên không, máu tươi văng tung tóe!




Bới vì thân thể của mấy con Thiên Long đã bị nứt ra hết!



Nhìn thấy cảnh này, khóe mắt Diệp Huyên giật nảy lên, cô gái này không phải chỉ mạnh bình thường thôi đâu!



Năng lực phòng ngự của mấy con Thiên Long này hắn hiểu rất rõ, mà cô gái này lại có thể dễ dàng phá nát cơ thể của bọn họ như thế, vậy điều này có nghĩa là gì?



Nghĩa là thực lực của người phụ nữ này vượt xa đám rồng kia!



Mà lúc này, cô gái một chân đột nhiên xuất hiện trước mặt ông lão Thiên Long, lão còn chưa kịp phản ứng lại đã bị nàng ta tát một cái lên đầu!



Bốp!



Ông lão Thiên Long lại bay ra ngoài lần nữa, mà lão còn chưa kịp rơi xuống đất thì cô gái một chân đã xuất hiện lần nữa, chẳng mấy chốc, từng tiếng bạt tai vang lên không ngừng!



Đánh tơi bời!



Dưới ánh mắt của mọi người, ông lão Thiên Long kia bị cô gái một chân điên cuồng đánh tơi bời, ngay cả sức chống cự cũng không có!



Thấy cảnh này, vẻ mặt Diệp Huyên hơi sượng lại. Bởi vì vừa nãy hắn đã nói cô gái một chân đánh chết hắn đi...



Người phụ nữ này bạo lực quá!



Phía xa xa, cô gái một chân còn đang đánh liên tục, nàng ta căn bản không hề có ý định dừng lại, mà ông lão Thiên Long kia đã khôi phục lại bản thể, nhưng sau khi về lại bản thể cũng vẫn bị đánh tơi bời.



Cô gái một chân nhìn nhu nhược là thế, nhưng lại ẩn chứa một sức mạnh to lớn đến kinh người!



Cứ thế, đánh đến nửa canh giờ sau, ông lão Thiên Long đột nhiên nói: "Chúng ta rời đi, chúng ta rời đi!"



Mà cô gái một chân vẫn không dừng lại, vẫn điên cuồng xuống tay!



Thấy cảnh này, ông lão Thiên Long rốt cuộc cũng thấy hơi sợ!



Bởi vì nếu lão để nàng ta đánh tiếp như thế, thì thật sự sẽ bị đánh chết tươi!



Ông lão Thiên Long đột nhiên bị cô gái một chân hất bay, sau khi lão dừng lại, thấy cô gái một chân lại muốn đánh tiếp, lão mới tức giận chỉ về phía Diệp Huyên: "Tại sao hắn bảo cô đánh chết hắn thì cô lại

1645017821948.png


Ông lão Thiên Long lập tức biến sắc, lúc này đây lão không còn lo được gì mà sự kiêu ngạo của Long tộc, chỉ biết đường xoay người bỏ chạy.



Đám Thiên Long còn lại thấy thế cũng lập tức co chân chạy!



Người phụ nữ này quá mạnh mẽ, căn bản là đánh không lại, bây giờ mà không chạy thì thật sự sẽ bị đánh chết tươi đấy!




Chẳng mấy chốc, đám Thiên Long kia đã chạy khỏi ngục tối Vô Biên, mà cô gái một chân cũng không đuổi theo nữa.



Diệp Huyên liếc nhìn cô gái nọ, không nói gì.



Hắn biết, người phụ nữ này thật ra không muốn dính phải nhân quả, bởi vì rõ ràng nàng ta có thể giết chết mấy con Thiên Long này, nhưng lại không hề làm thế.



Lúc này, cô gái một chân quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên, mí mắt Diệp Huyên giật lên: "Ba ngày sau ta sẽ đi!"




Cô gái một chân xoay người bay đi.



Bên trong hiệu cầm đồ, A Mục đột nhiên nói: "Nàng ta giỏi đánh nhau thật đấy!"



Diệp Huyên nhìn về phía A Mục: "Cô có biết thực lực của nàng ta mạnh đến đâu không?"



A Mục gật đầu: "Mạnh hơn ngươi!"



Diệp Huyên đen mặt lại: "Có thể đừng so sánh với người khác được không!"



A Mục cười nói: "Dù sao cũng rất mạnh, ngươi phải cố gắng nhiều đấy!"



Diệp Huyên gật đầu, hắn quả thật cần phải cố gắng hơn!



Như nghĩ đến điều gì đó, hắn nhìn ra phía ngoài, sau đó nói: "Thiên Long tộc sẽ giảng hòa chứ?"



A Mục lắc đầu: "Bọn họ sẽ không từ bỏ!"



Diệp Huyên trầm mặc.



A Mục lại nói: "Ta lo nhất là Thiên Long bọn họ sẽ ngày càng nhiều tên tỉnh lại, khi ấy tình huống sẽ vô cùng nghiêm trọng!"



Nghe thế, khóe miệng Diệp Huyên giật giật lên, hắn nhớ A Mục từng nói Thiên Long tộc này có tới mấy trăm con!



Mấy trăm con đấy!



Vậy có nghĩa là gì biết không!



Nghĩ thôi cũng khiến người ta tê hết cả da đầu!



Đúng lúc này A Mục đột nhiên cười nói: "Ngươi đừng lo, Thiên Long không phải là tộc mạnh nhất trong Thiên tộc, trong Thiên tộc vẫn còn bộ tộc khác mạnh mẽ hơn".



Khóe miệng Diệp Huyên giật lên: "Bọn họ và Thiên Long là một phe đúng không?"



"Đúng!"



"Nói cách khác, bọn họ có thể sẽ liên thủ với Thiên Long tộc đánh ta, đúng không?"



A Mục tròn xoe mắt: "Không phải là có thể, mà là chắc chắn!"



Diệp Huyên: "..."



Lúc này, A Mục lại nói: "Thân thể

1645017832972.png




Bên ngoài ngục tối Vô Biên, sau khi đám Thiên Long rời đi, thấy phía chân trời không có cô gái một chân đuổi theo thì bỗng chốc thở phào nhẹ nhõm, bọn họ vẫn thấy hơi sợ cô gái một chân kia.



Ông lão Thiên Long chậm rãi nhắm hai mắt lại: "Không ngờ ở đây lại có người mạnh mẽ đến thế, xem ra chúng ta không thể khinh thường người của thời đại này được rồi!"




Nói xong, lão xoay người nhìn về phía lối vào của ngục tối Vô Biên, ánh mắt bỗng trở nên dữ tợn: "Ba ngày! Chúng ta ở đây chờ hắn ba ngày, ba ngày sau, lão phu muốn ăn thịt, uống máu, gặm xương hắn!"



...



Ngục tối Vô Biên.



Một nơi nào đó bên bờ sông, cô gái một chân ngồi trên thềm đá, yên lặng không nói gì.




Lúc này, một cô gái đột nhiên xuất hiện bên cạnh cô gái một chân, nàng ta nhìn xuống dưới lòng sông, cười hỏi: "Giận à?"



Người nói chuyện chính là Tiểu Đạo.



Cô gái một chân không nói gì.



Tiểu Đạo cười nói: "Thật ra cũng không hoàn toàn là chuyện xấu đâu".



Cô gái một chân quay đầu nhìn về phía Tiểu Đạo: "Vậy tại sao cô lại không gặp hắn?"



Tiểu Đạo lắc đầu: "Người này quá mức thích gây sự! Hắn dám nấu rồng của Thiên Long tộc! Nếu chỉ giết thôi thì chuyện đã không nghiêm trọng đến mức ấy, nhưng hắn lại hầm người ta lên cho bằng được! Ta dám đảm bảo, Thiên Long tộc chưa bao giờ chịu phải nỗi nhục này, Thiên Long tộc chắc chắn sẽ không đội trời chung với hắn".



Cô gái một chân lạnh lùng nói: "Đám rồng kia thích ăn đòn!"



Tiểu Đạo cười nói: "Cô biết người phụ nữ bên cạnh hắn không?"



Cô gái một chân đáp: "Không hề đơn giản!"



Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: "Đâu chỉ không đơn giản, đó là Đại tế ti của Vu tộc đấy, ở thời đại ấy, người này có thân phận vô cùng đáng kính, giống với Đế Hoàng của nhân gian đó!"



Cô gái một chân nói: "Vì sao nàng ta lại theo hắn?"



Tiểu Đạo trầm mặc.



Cô gái một chân lắc đầu: "Tên này được nhiều người nhung nhớ thế nhỉ!"



Tiểu Đạo cười khẽ rồi nói: "Người phụ nữ kia rất thông minh, nhưng cũng đúng thôi, làm được đến Đại tế ti thì sao có thể ngu xuẩn được chứ!"



Cô gái một chân nhìn về phía Tiểu Đạo: "Thiên Đạo vẫn đang ngủ phải không?"



Tiểu Đạo lắc đầu: "Không".



Cô gái một chân khẽ nhíu mày: "Vậy nàng ta đang làm gì?"



"Cô đoán xem?"



Cô gái một chân lắc đầu: "Nói chuyện với cô đúng là chán chết".



Tiểu Đạo

1645017842578.png


Cô gái một chân nhìn dòng sông phía trước: "Cô đang mưu tính cái gì đấy? Theo ta biết thì cô hẳn là không thiếu thứ gì hết!"



Tiểu Đạo cười không nói.



Cô gái một chân lắc đầu: "Cút đi!"




Tiểu Đạo cười ha ha, rồi xoay người rời đi.



Bên trong hiệu cầm đồ, Diệp Huyên ngồi xếp bằng trên mặt đất, lúc này đây, những phù văn quỷ dị màu đỏ chót lại xuất hiện trên người hắn.



Toàn thân hắn đang có một luồng khí lưu cuộn trào.



A Mục bên cạnh thì lại tò mò quan sát xung quanh!



Cứ thế, hai ngày sau, Diệp Huyên đột nhiên mở mắt ra, trong đôi mắt hắn lại có những phù văn đỏ li ti dao động!




A Mục nhìn về phía Diệp Huyên: "Thế nào rồi?"



Diệp Huyên đứng dậy, hắn hít sâu một hơi: "Cảm thấy toàn thân tràn trề sức mạnh!"



A Mục gật đầu: "Tốt lắm! Bây giờ thân thể ngươi không kém gì Thiên Long bốn vân đâu, ngươi mà đấu đơn với ông lão kia thì có phần thắng rất lớn!"



Diệp Huyên trầm giọng nói: "Lão sẽ không đấu đơn với ta đâu!"



A Mục trừng mắt nhìn: "Hình như vậy thật! Ba ngày sắp qua rồi, chúng ta phải rời khỏi đây thật sao?"



Diệp Huyên nói: "Chỉ ta rời đi thôi, cô vẫn ở lại đây?"



A Mục vội vàng lắc đầu: "Ngươi là Vu thị của ta, ta phải theo ngươi chứ!"



Diệp Huyên trầm mặc một lát, sau đó nói: "Đi, ta dẫn cô đến một nơi!"



Nói xong, hắn liền vác A Mục lên đi.



Vừa mới ra khỏi ngục tối Vô Biên, đám Thiên Long lập tức nhìn thấy Diệp Huyên, Diệp Huyên cười ha ha: "Các ngươi tới đuổi theo ta đi này!"



Nói xong, hắn lập tức bỏ chạy.



Ông lão Thiên Long: "..."



...



Thấy Diệp Huyên lớn lối như thế, ông lão Thiên Long có chút khó hiểu.



Tên này có ý gì?



Nhưng không suy nghĩ gì nhiều, ông lão Thiên Long lập tức dẫn mấy con Thiên Long khác đuổi theo.



Dọc đường, A Mục trên lưng Diệp Huyên đột nhiên hỏi: "Ngươi định đến đâu?"



Diệp Huyên nói: "Tìm người giúp!"



A Mục trừng mắt nhìn: "Tìm ai?"



Diệp Huyên cười hì hì: "Cô sẽ biết ngay thôi".



Nói xong, tốc độ của hắn lại tăng nhanh lên!



Mà đám Thiên Long phía sau vẫn đang điên cuồng đuổi theo.



Khoảng chừng nửa canh giờ sau, Diệp Huyên đã đến một nơi hắn từng đến.


Chiến trường cổ!
Nơi này có hai cường giả siêu cấp, Ác Ma Nhạn và Thần Linh!



Nơi này bây giờ đang đóng kín, nhưng hắn vẫn có thể lợi dụng đạo tắc Không Gian để cưỡng chế xông vào, dù sao hắn cũng quen biết với Ác Ma Nhạn và Thần Linh mà!




Diệp Huyên vừa mới tiến vào chiến trường cổ, một cô gái đã xuất hiện trước mặt hắn.



Là Ác Ma Nhạn lâu rồi không gặp!



Ánh mắt Ác Ma Nhạn lập tức rơi vào người A Mục, thấy A Mục, hai mắt nàng ta lập tức híp lại.



A Mục tròn mắt nhìn: "Chào!"




Ác Ma Nhạn đang định nói chuyện thì lại đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, phía chân trời xa xa, có vài luồng hơi thở mạnh mẽ đang xộc tới.



Ác Ma Nhạn khẽ nhíu mày, nàng ta nhìn Diệp Huyên: "Ngươi đã làm gì?"



Diệp Huyên còn chưa kịp nói chuyện, ông lão Thiên Long cầm đầu đã xuất hiện trước mặt họ không xa.



Thấy cảnh này, Diệp Huyên lập tức chạy đến cạnh Ác Ma Nhạn rồi khoác lấy cánh tay nàng ta: "Tỷ ơi, lâu rồi không gặp, đệ nhớ tỷ lắm!"



Ác Ma Nhạn chớp mắt: "Tỳ?"



Diệp Huyên vội vàng nói: "Tỷ, đệ có quà cho tỷ nè!"



Nói xong, hắn lập tức lấy ra một cặp sừng, thấy cặp sừng này, sắc mặt ông lão Thiên Long lập tức trở nên dữ tợn!



Bởi vì đó là sừng rồng!



Diệp Huyên vội dúi sừng rồng vào tay Ác Ma Nhạn: "Tỷ à, cho tỷ đó!"



Ác Ma Nhạn liếc nhìn sừng rồng, trong mắt ánh lên một tia kinh ngạc: "Đây là sừng rồng à?"



"Đúng!"



Ác Ma Nhạn quan sát cặp sừng rồng một lát rồi nói: "Tuy cấp bậc thường thường, nhưng cũng coi như không tệ!"



Nói xong, nàng ta lại nhìn Diệp Huyên: "Ngươi đưa cái này cho ta là muốn đám rồng bên kia chuyển mục tiêu thù hận, sau đó để ta ra tay đánh chúng giúp ngươi, đúng không?"



Bị lật tẩy, cái bản mặt dày của Diệp Huyên đỏ ửng lên, nhưng chẳng mấy chốc hắn đã bình tĩnh lại, hắn chỉ vào đám Thiên Long ở phía xa xa rồi nói: "Tỷ, bọn họ bắt nạt đệ!"



Ác Ma Nhạn trừng mắt nhìn: "Mà này, chúng ta hình như không quen biết nhau nhiều lắm nhỉ? Ngươi hãm hại ta như thế có chút không phải phép đấy?"



Diệp Huyên nói: "Có câu một ngày phu thê trăm ngày ân..."



"Hả?"



Ác Ma Nhạn đột nhiên cắt ngang lời Diệp Huyên, nàng ta nhìn hắn, cười mà như không cười: "Một ngày phu thê trăm ngày ân nghĩa? Ngươi dùng câu này hình như không

1645017858678.png


Ác Ma Nhạn giơ ngón cái lên với Diệp Huyên: "Lợi hại!"



Diệp Huyên hỏi: "Tiền bối biết Thiên Long?"



Ác Ma Nhạn cười nói: "Biết một chút, rồng của Thiên tộc mà!"




Vẻ mặt Diệp Huyên trở nên hơi quỷ dị, người phụ nữ này không hề đơn giản! Vậy mà nàng ta lại biết chuyện của Hư Vô Duy Độ!



Đúng lúc này, ông lão Thiên Long phía xa bỗng gằn giọng lên: "Các hạ, đây là chuyện giữa chúng ta, kính mong đừng nhúng tay vào!"



Ác Ma Nhạn nhìn về phía ông lão Thiên Long: "Ta biết là chuyện của ngươi và hắn!"




Ông lão Thiên Long khẽ gật đầu, đang định ra tay, mà lúc này Ác Ma Nhạn đột nhiên nói: "Các ngươi ra ngoài đánh đi!"



Ông lão Thiên Long khẽ nhíu mày, lão nhìn về phía Ác Ma Nhạn: "Ra ngoài đánh?"



Ác Ma Nhạn gật đầu: "Đây là địa bàn của chúng ta, mảnh đất này vốn đã nhỏ, không chịu nổi các ngươi dằn xé nhau đâu, vậy nên ra ngoài mà đánh!"



Ông lão Thiên Long nhìn Ác Ma Nhạn, lão không cảm nhận được hơi thở của cô gái trước mắt này, hiển nhiên không phải là người tầm thường!



Trầm mặc một lúc, ông lão Thiên Long nhìn về phía Diệp Huyên: "Đi, đi ra ngoài đánh!"



Diệp Huyên lắc đầu: "Ta không đi!"



Ông lão Thiên Long nhìn về phía Ác Ma Nhạn, Ác Ma Nhạn thì lại nhìn về phía Diệp Huyên rồi cười nói: "Tiểu đệ đệ, đệ cũng đừng làm hại Ác Ma tộc ta chứ!"



Diệp Huyên trầm giọng nói: "Tỷ, Ác Ma tộc tỷ sợ Thiên Long tộc à?"



Ác Ma Nhạn cười nói: "Đừng dùng phép khích tướng với tỷ tỷ, vô dụng thôi!"



Diệp Huyên im lặng.



Lúc này, ông lão Thiên Long đột nhiên cả giận thét lên: "Nhân loại!"



Diệp Huyên nhìn về phía ông lão Thiên Long, lạnh lùng nói: "Ông tới đây mà đánh ta!"



Ông lão Thiên Long giận tím mặt, một hơi thở mạnh mẽ đột nhiên bộc phát ra từ cơ thể của lão, mà Diệp Huyên mặt vẫn không biến sắc, hắn nhìn về phía Ác Ma Nhạn, Ác Ma Nhạn tuy đang cười, nhưng nụ cười này có chút lạnh.



Khi luồng hơi thở cường đại kia phóng đến trước mặt Diệp Huyên, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên lóe lên giữa trường.



Ầm!



Diệp Huyên còn chưa kịp phản ứng lại, ông lão Thiên Long phía xa đã bị hất lùi hơn ngàn trượng, lão vừa dừng lại thì toàn thân đã thấm đẫm máu tươi!



Một đòn trọng thương!



Thấy cảnh đó, mọi người xung quanh đều vô cùng sửng sốt, ngay cả ông lão Thiên Long cũng không dám tin!



Diệp Huyên nhìn về phía Ác Ma Nhạn, trong lòng hắn cũng đang vô cùng khiếp sợ, người phụ nữ này mạnh đến vậy sao?



Ác Ma Nhạn nhìn ông lão Thiên Long: "Ta đã nói với ông rồi. Nơi này rất nhỏ, không chịu được cấu xé, ông nghe không hiểu lời ta nói à?"
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện