“Anh Trần, anh vẫn nên trốn đi, tốt nhất nên trốn ra nước ngoài, như vậy, Tôn Thuyên sẽ không tìm được anh.”
“Cô nghĩ quá đơn giản rồi, nếu như bọn họ thật sự muốn giết một người, cho dù người kia chạy đến chân trời góc bể bọn họ cũng có thể tìm thấy.” Trần Dật Thần nghiêm túc nói.
“Vậy bây giờ phải làm sao?” Chu Giai Nhan có chút lo lắng nhìn Trần Dật Thần.
“Đá chọi với đá.” Trần Dật Thần cười nói: “Hoặc là bọn họ chết, hoặc là tôi chết, đã không thể trốn được thì cả đời này cũng không thể trốn được.”
Chu Giai Nhan có chút tức giận trừng mắt với Trần Dật Thần, cứ cho là Trần Dật Thần có thể nói ra cách gì tốt, kết quả lại là lấy đá chọi đá, anh chỉ là một người lái con Audi, lấy gì để chọi với một gia đình hào môn như nhà họ Tôn.
Hai người ăn sáng xong, Chu Quảng Quyền mới thức dậy, nhìn thấy Trần Dật Thần, Chu Quảng Quyền mỉm cười chào hỏi.
Anh ta không biết chuyện Trần Dật Thần và Tôn Thuyên xảy ra xung đột trước khi anh ta đến.
Đương nhiên Trần Dật Thần cũng không nói.
Cứ như vậy, sau khi ba người ăn xong bữa sáng lập tức đi đến trường đua.
Cuộc đua xe được cử hành vào lúc 10h, mặc dù vẫn còn hơn 1 tiếng đồng hồ nữa mới bắt đầu, nhưng ở trên trường đua đã chật kín các loại xe hạng sang, có rất nhiều hãng xe thể thao cao cấp như Ferrari, Lamborghini.
Trần Dật Thần cũng nhìn thấy chiếc xe Bugatti và Koenigsegg đã được độ lại.
Người có thể lái được những loại xe này đương nhiên đều là phú nhị đại của Thương Châu và Nam Ninh.
Bên cạnh những phú nhị đại này luôn có không ít người mẫu, minh tinh và những kẻ chuyên nịnh hót vây quanh, giống như là trung tâm của trận đua xe.
Nhưng Trần Dật Thần không quan tâm quá nhiều đến những người này, điều anh muốn biết chính là Diệp Hải Đường đang ở đâu.
“Người anh em Trần Dật Thần, anh đang tìm ai thế?” Lúc này, Chu Quảng Quyền cười haha vỗ vai Trần Dật Thần.
Trần Dật Thần lắc đầu, cười nói: “Không tìm ai cả.”
“Hì.” Chu Quảng Quyền cong môi nói: “Đừng cho là tôi không biết, tên tiểu tử cậu đang tìm Diệp nữ vương.”
Trần Dật Thần cười khổ, Chu Quảng Quyền đúng là một người không để lại mặt mũi cho người khác.
“Tôi khuyên anh đừng tìm nữa, hôm nay Diệp nữ vương không xuất hiện đâu, cô ấy không có hứng thú với trận đua xe ngày hôm nay, cuộc thi nghề nghiệp ngày mai cô ấy mới xuất hiện.” Chu Quảng Quyền nói.
“Anh đừng thấy Diệp nữ vương chỉ là một người phụ nữ, nhưng kỹ năng lái xe của cô ấy rất siêu phàm, mấy năm trước tôi đã nhìn thấy cô ấy trong trận đấu đỉnh cao của Châu Á, chỉ có 4 từ, nhất kỵ tuyệt trần! Lúc đó cô ấy đã khiến nước N và những thần xe đến từ nước Q phải kêu lên một tiếng thảm, những tay đua của nước N và nước Q ngay cả khói xe của cô ấy còn không ăn được.”
“Vì vậy trận đua xe hôm nay, Diệp nữ vương không hề có hứng thú, đối với Diệp nữ vương mà nói, trận đấu của những phú nhị đại này giống như những đứa trẻ đang bắt chước người lớn.” Nhắc đến Diệp Hải Đường, Chu Quảng Quyền lại thao thao bất tuyệt, với tư cách là fan cuồng của Diệp Hải Đường, dường như anh ta đã xem qua rất nhiều trận đấu của Diệp Hải Đường, vì vậy cũng biết rất rõ trình độ của Diệp Hải Đường, nếu như so sánh những phú nhị đại trước mắt với Diệp Hải Đường căn bản không cùng đẳng cấp.
Trần Dật Thần gật đầu, một người phụ nữ như Diệp Hải Đường mà có thể chơi xe đến mức đó quả thực rất đáng nể.
“Này, tại sao con chó Tôn Thuyên kia cứ luôn nhìn chằm chằm vào chúng ta?” Chu Quảng Quyền đột nhiên hỏi, Tôn Thuyên đang đứng cách bọn họ không xa, nhưng không giống như bên phía bọn họ, bên cạnh Tôn Thuyên có một đám người vây quanh, trong đó có khá nhiều người mẫu trẻ có vòng eo con kiến, thậm chí còn có sao nữ hạng hai.
Nhưng ánh mắt của Tôn Thuyên lại nhìn chằm chằm vào bên phía bọn họ, điều này khiến Chu Quảng Quyền rất khó hiểu.
“Không biết, có lẽ là vì chúng ta quá đẹp trai.” Trần Dật Thần cười nói, tại sao Tôn Thuyên lại nhìn về phía bọn họ, đương nhiên anh biết, nhưng không cần thiết phải nói cho Chu Quảng Quyền biết.
Chu Quảng Quyền hoài nghi liếc nhìn Trần Dật Thần, thật sự là như vậy sao? Anh ta luôn cảm thấy, Trần Dật Thần có chuyện gì đó đang giấu anh ta.
Đúng lúc
này, trong đám đông phát lên những tiếng la hét
Rất nhiều cô gái bắt đầu la hét, Trần Dật Thần cau mày, nhìn về phía đám người đang la hét.
Lại nhìn thấy một chàng trai trẻ cao to, mặc bộ đồ trắng đỏ, đội mũ bảo hiểm màu đen từ trong nhóm người đi ra, hai bên nam thanh niên kia có rất nhiều người vây quanh, nam thanh niên đi đến chỗ nào mọi người đều tự động lui ra.
Giống như hoàng đế trong nhân gian vậy.
“Đặng Thế Kỳ!” Đồng tử của Chu Quảng Quyền co rút lại, giọng điệu lộ ra vẻ sợ hãi.
Đặng Thế Kỳ?
Trần Dật Thần cau mày, anh không biết người này, nhưng nhìn biểu hiện của Chu Quảng Quyền, lai lịch của người này rõ ràng không nhỏ.
Ngay cả Tôn Thuyên cũng cúi người chào nam thanh niên này, trên mặt hiện lên một nụ cười khiêm tốn hiếm có.
“Người anh em Trần Dật Thần, nhớ kỹ hình dáng của người này, cúp thần xe lần này, anh ta chính là một trong những người không thể cgọc vào.” Chu Quảng Quyền nghiêm trọng nói.
“Sao lại không thể chọc vào?” Trần Dật Thần cảm thấy hứng thú.
Chu Quảng Quyền không nói thẳng, mà lại hỏi: “Trần Dật Thần, anh không biết nhà họ Đặng ở Nam Ninh sao?”
Trần Dật Thần lắc đầu, anh chỉ biết, thành phố Nam Ninh có thực lực kinh tế mạnh hơn thành phố Thương Châu, nhưng lại không biết gì về thế lực của Nam Ninh.
“Người anh em Trần Dật Thần, Nam Ninh không giống với Thương Châu của chúng ta, Thương Châu của chúng ta có 8,9 gia tộc đứng đầu, nhưng ở Nam Ninh chỉ có 3 gia tộc đứng đầu!”
“Nhà họ Đặng là một trong số đó!”
“Nam Ninh là một thành phố cảng, nguồn kinh tế chính của thành phố chính là buôn bán trên biển, mà nhà họ Đặng làm kinh doanh tàu biển, cả thành phố Nam Ninh gần như 2/3 số tàu biểu đều là do nhà họ Đặng đóng, ở Nam Ninh, nhà họ Đặng hoàn toàn xứng đáng là gia tộc lớn nhất.”
“Theo những tin đồn bên ngoài, tài sản của nhà họ Đặng có thể lên đến 150000 tỷ!” Chu Quảng Quyền nghiêm túc nói, 150000 tỷ, đây là con số mà cả đời anh ta không dám nghĩ đến, cũng là con số mà hầu hết gia tộc ở Thương Châu không thể có được.
Cho dù là nhà họ Thẩm giàu có nhất, tổng tài sản cũng chỉ khoảng 90000 tỷ.
Trần Dật Thần không có cảm giác gì với con số này, 150000 tỷ cũng chỉ nhiều với nhà họ Chu, cho dù là nhà họ Đặng vô cùng lớn mạnh, nhưng đối với anh mà nói chẳng qua chỉ là một khoản tiền đầu tư vào một dự án.
“Nhưng tiền của nhà họ Đặng còn là những thứ khác, quan trọng là quan hệ của nhà họ Đặng, Hắc Long Hội, một trong năm thế lực ngầm lớn ở Nam Ninh, chính là thế lực do nhà họ Đặng bồi dưỡng, Hắc Long Hội có hàng nghìn thành viên, mấy năm này, ngoài sáng trong tối đã giúp nhà họ Đặng tiêu diệt không ít đối thủ, thậm chí vụ thảm sát mấy năm trước ở Nam Ninh cũng liên quan đến Hắc Long Hội.”
“Đặng Thế Kỳ chính là người thừa kế duy nhất của nhà họ Đặng, nên tuyệt đối không thể trêu trọc anh ta!”
Vẻ mặt Chu Quảng Quyền hiện lên sự nghiêm trọng, rất rõ ràng, câu nói này là anh ta muốn nói với Trần Dật Thần, anh ta sớm đã nhìn ra, Trần Dật Thần là một người không an phận, trêu chọc Tôn Thuyên chưa chắc đã chết, nhưng trêu chọc Đặng Thế Kỳ chắc chắn sẽ chết.
“Tôi sẽ cố gắng không trêu chọc anh ta.” Trần Dật Thần liếc nhìn Đặng Thế Kỳ đang được mọi người kính trọng kia, nói, anh không thích tìm phiền phức, nhưng không có nghĩa là anh sợ phiền phức.
“Không phải là cố gắng, mà là nhất định!” Chu Quảng Quyền có chút bất lực, không nói nên lời, cảm thấy mình nói nhiều như vậy nhưng Trần Dật Thần ngay cả một câu cũng không nghe lọt.