CHƯƠNG 564: U LINH
“Pằng pằng pằng pằng…”
Cùng lúc đó, trong bụi cây bên cạnh, bốn người đàn ông to lớn, vạm vỡ đồng thời là những tinh anh của tổ chức Nhẫn Hồn còn sót lại sau khi nghe thấy tiếng súng và nhìn thấy Trần Dật Thần thì điên cuồng nổ súng. Ánh lửa lập lòe, đạn bắn ra dày đặc, làm đổ cả bụi cây trước mặt, thế nhưng Trần Dật Thần lại không hề hấn gì cả.
“Chi… Chiba đại nhân, chúng tôi là người của tổ tám, tốc độ của hắn quá nhanh, con mẹ nó rõ ràng là giống hệt u linh mà, chúng tôi hoàn toàn không có cách nào bắn trúng hắn!”
“Đúng vậy, chúng tôi không thể nào giết được hắn, hơn nữa kỹ thuật bắn của hắn cũng quá đáng sợ, mỗi lần đều bắn nổ đầu, chúng tôi không là cái đinh gì trong mắt hắn cả!”
Không thể bắn trúng Trần Dật Thần, bốn tinh anh Nhẫn Hồn còn sót lại của tổ tám đều sợ đến nỗi đổ mồ hôi lạnh, nỗi sợ hãi từ sâu thẳm linh hồn bao trùm lên mấy người họ, khiến họ không nhịn được hét lớn.
“Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!”
Ngay khi họ vừa dứt lời, Trần Dật Thần xuất hiện phía sau họ giống như hồn ma. Đúng như những gì họ nói, mỗi lần nổ súng, Trần Dật Thần đều bắn nát đầu họ.
“Tổ tám, nói cho tôi biết, tình hình hiện giờ thế nào rồi.”
Trong tầng ba, Chiba Yoshimasa không khỏi nhíu mày, gào lớn.
Nhưng không có ai trả lời, phía đầu dây bên kia vẫn vô cùng yên tĩnh.
Sự yên tĩnh đó khiến mọi người đều dựng hết cả tóc gáy!
Sự im lặng lúc này mang đến cho mọi người cảm giác ngột ngạt và áp bức.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết, người của tổ tám đã chết, họ cũng giống như tổ chín, đều bị Trần Dật Thần giết chết!
“Mọi… mọi người nghe cho rõ đây, không được khai chiến với hắn, tất cả tập trung về phía đu quay theo kế hoạch cũ!”
Sau một lúc im lặng, Chiba Yoshimasa lại hét lên và ra lệnh.
Giọng nói của anh ta đầy tức giận!
Anh ta đã từng điều tra tài liệu về Trần Dật Thần, cũng biết rõ Trần Dật Thần rất mạnh, nhưng mọi hành động của Trần Dật Thần vẫn ngoài sức tưởng tượng của anh ta, đây hoàn toàn chính là một trận tàn sát!
“Ngài Chiba, ngài không cần hoảng loạn, cũng không phải căng thẳng.”
Khi Chiba Yoshimasa ra lệnh, Hito Nokuma có thể nhìn ra ông ta đang rất tức giận và kinh ngạc, do đó bèn trầm giọng và thờ ơ lên tiếng: “Chỉ chết một vài tấm bia đỡ đạn mà thôi, cần gì phải căng thẳng như vậy chứ, hôm nay hắn đã được định sẵn là chết ở đây rồi.”
“…”
Chiba Yoshimasa há hốc mồm nhưng lại không phản bác được.
Ban nãy những người chết đều là những tinh anh của Nhẫn Hồn, Hito Nokuma không quan tâm, nhưng Chiba Yoshimasa lại không thể ngó lơ được.
Nói một cách khác, nếu Nhẫn Hồn chết quá nhiều người, cho dù đến cuối cùng ông ta có thành công giết được Trần Dật Thần thì khi trở về cũng không biết phải ăn nói như thế nào với gia tộc Matsushima.
Nhưng có một điều ông ta không biết đó là ba con Matsushima Yuno đã chết trong tay Trần Dật Thần một tiếng trước rồi.
“Ngài Hito, mặc dù chết một vài tấm bia đỡ đạn thì không sao, nhưng chúng ta cũng không thể dễ dàng tha thứ cho một con chó nước H chạy đến chỗ chúng ta cắn người bừa bãi như vậy được. Chúng ta không thể chờ đợi được nữa, ngay bây giờ phải đi giết chết hắn!” Chiba Yoshimasa tức giận nói.
“Được.”
Hito Nokuma gật đầu, mặc dù ông ta không quan tâm đến cái chết của những tinh anh trong Nhẫn Hồn, nhưng ông ta cũng biết mình và Chiba Yoshimasa ở đây mà lại cứ để Trần Dật Thần điên cuồng giết người như vậy, chuyện này mà truyền ra ngoài thì bọn họ đúng là quá mất mặt.
“Hai đại sư, tôi không tới đó đâu, tôi sẽ lên mái nhà, dùng súng bắn tỉa bắn chết hắn.”
Đúng lúc này, nhân vật bí ẩn thứ ba trong phòng đột nhiên trầm giọng lên tiếng, anh ta chính là sát thủ tài giỏi nhất Nhẫn Hồn.
Sở trường của anh ta chính là bắn tỉa, anh ta từng dùng súng bắn tỉa bắn chết không dưới mười Võ giả ám kình.
“Được, ngài Saguraki, ngài cứ đợi trên mái nhà rồi tìm cơ hội dùng súng bắn tỉa bắn chết hắn.”
Chiba Yoshimasa gật đầu, sau đó lại lên tiếng nhắc nhở: “Nhưng mà tôi phải nhắc nhở ngài một câu, khả năng ngài giết được Trần Dật Thần bằng súng bắn tỉa là rất thấp. Dù sao Trần Dật Thần cũng là Cường Giả Hóa Kình, Võ giả mà đạt tới giai đoạn Hóa Kình luôn rất nhạy bén với nguy hiểm, ngài sẽ rất khó để tập trung bắn hắn. Đường
Dứt lời, Chiba Yoshimasa không nói thêm những lời dư thừa nữa, ông ta đứng dậy đi cùng Hito Nokuma xuống tầng.
Cùng lúc đó, bảy tinh anh còn sót lại của tổ bảy, mỗi người đều giống như phát điên lao về đu quay ở trung tâm giải trí với tốc độ nhanh chóng mặt.
Lúc này, họ đã hoàn toàn bị dọa sợ!
Thật sự đã bị dọa sợ!
Bởi vì từ lúc Trần Dật Thần xuất hiện đến giờ mới có vài phút nhưng bốn sát thủ của tổ chức Nhẫn Hồn, hai ninja của Nhẫn Đường và các tinh anh Nhẫn Hồn tổ ba, tổng cộng hai mươi người, đều chết hết trong tay Trần Dật Thần!
Những thứ này đều nằm ngoài sức tưởng tượng của họ, thậm chí họ còn cảm thấy Trần Dật Thần giống hệt một tên làm nghề giết mổ đang đi giết đàn cừu, anh giết họ giống như giết những con cừu vậy!
Họ đã hoàn toàn từ bỏ suy nghĩ giết chết Trần Dật Thần, họ chỉ muốn nhanh chóng chạy đến đu quay, sau đó tụ họp với mọi người.
Như vậy mới có thể xua tan nỗi sợ hãi trong lòng họ, mới khiến họ có cảm giác an toàn.
Còn về phần giết Trần Dật Thần… Con mẹ nó!
Đó là chuyện Chiba Yoshimasa và Hito Nokuma phải làm!
Xét từ một ý nghĩa nào đó mà nói, suy nghĩ của họ là đúng, cách làm của họ cũng không sai.
Thế nhưng… Ước mơ càng tốt đẹp thì thực tế càng tàn khốc.
“Pằng pằng pằng…”
Một lát sau, tiếng súng chói tai lại vang lên lần nữa, xé rách bầu trời, phá vỡ sự yên lặng ngắn ngủi trong trung tâm giải trí.
Các tinh anh Nhẫn Hồn tổ một đột nhiên bị đạn bắt trúng, đồng loạt ngã xuống vũng máu tươi, tất cả đều chết hết, không một ai may mắn sống sót.
Tiếng súng vang lên quá bất ngờ khiến các tinh anh Nhẫn Hồn ở tổ sáu hoàn toàn kinh sợ. Họ vốn đang điên cuồng chạy, giống như theo bản năng bổ nhào xuống đất, không dám động đậy.
“Đừng hoảng, mọi người ngồi xổm hết xuống, dùng cây cối và bụi cỏ che chắn rồi tiếp tục đi về phía trước. Đừng đứng lên, như vậy sẽ bị hắn phát hiện!”
Cùng lúc đó, sasaki migichi thông qua tiếng súng suy đoán Trần Dật Thần cách đu quay khá xa nên yên tâm lên tiếng nhắc nhở các tinh anh Nhẫn Hồn còn lại.
“Chúng ta lợi dụng cây cối và bụi cỏ che chắn, nhưng hoàn toàn không có tác dụng gì đâu, bởi hành tung của hắn không ổn định, hắn cũng có thể đột nhiên xuất hiện!”
“Đúng đó, nếu cứ tiếp tục như vậy, tất cả chúng ta đều sẽ bị hắn giết chết!”
“Tôi đề nghị đợi Hito Nokuma và Chiba Yoshimasa đến rồi chúng ta lại tiếp tục qua đó!”
sasaki migichi vừa nói xong câu này thì lập tức nhận được phản hồi. Một vài tinh anh Nhẫn Hồn bị Trần Dật Thần dọa sợ, nằm rạp trên mặt đất, cả người run rẩy lên tiếng, giọng nói đầy hoảng sợ.
“Ngu ngốc!”
Cùng lúc đó, Sakuragi Zoe cầm súng bắn tỉa đi lên tầng, nghe thấy trong điện thoại truyền đến tiếng của các tinh anh Nhẫn Thuật thì không khỏi giận dữ: “Các người cứ làm theo lời của sasaki migichi đi, nhớ kỹ đây là mệnh lệnh! Con mẹ nó, người nào mà chống lại, tôi sẽ giết chết người đó!”
Anh ta còn định lợi dụng các tinh anh Nhẫn Hồn để thu hút sự chú ý của Trần Dật Thần, nếu họ cứ nằm rạp trên mặt đất như thế này thì anh ta hoàn toàn không có cách nào bắn lén được Trần Dật Thần.
Sakuragi Zoe không lo các tinh anh Nhẫn Thuật không nghe lời mình.
Là lá cờ đầu tiên của thế giới ngầm nước N, Nhẫn Hồn đã sử dụng mô hình quản lý kim tự tháp giống như một tổ chức đa cấp.
Chính xác mà nói, hình thức quản lý trực tuyến và ngoại tuyến của tổ chức đa cấp chính là noi theo tổ chức Nhẫn Hồn.