CHƯƠNG 615: LÝ ĐÔNG THANH, CHẾT!
Xẹt xẹt xẹt…
Văng vẳng bên tai lời nói đang thép của Trần Dật Thần, những tay đua của nước H đi theo Phác Xương Tuấn tới đây kia, sắc mặt đầu thay đổi!
Thân là một thành viên trong câu lạc bộ đua xe của Cao Ly, bọn họ ở Cao Ly tuy không tính là nhân vật lớn, nhưng cũng có thân phận, địa vị nhất định, nếu không cũng mua nổi siêu xe đắt giá.
Dùng thân phận, địa vị của bọn họ, kêu bọn họ dập đầu nhận sai, hơn nữa đối với người nước H, bọn họ không thể chịu được!
Bụp!
Cùng lúc này, Lý Đông Thanh ngã trên đất không dậy được, trái tim run lên, suýt nữa bị dọa mắc bệnh tim, sắc mặt tái trắng như tờ, toàn thân co giật không thôi.
Bởi vì, anh ta dùng mũi chân cũng có thể nghĩ được, nếu như Phác Văn Cơ đáp ứng lời của Trần Dật Thần, người sống trở về Cao Ly tuyệt đối không phải là anh ta, mà là Phác Xương Tuấn!
“Không… không…”
Phác Xương Tuấn điên cuồng lắc đầu, không thể chấp nhận kết quả này.
Tuy dựa theo cách làm mà Trần Dật Thần nói, anh ta có thể sống trở về Cao Ly, nhưng anh ta sẽ trở thành trò cười của giới đua xe ngầm toàn cầu, sự sỉ nhục của giới đua xe ngầm của Cao Ly và cả Cao Ly!”
Cùng lúc này, bất luận là những tay đua của nước H lấy Quý Hồng, Vũ Văn Bác đứng đầu, hay là những người xem của nước H, nghĩ tới thái độ vênh váo ta đây của đám người Phác Xương Tuấn trước đó, lại nhìn tình hình của lúc này, người nào người nấy trở nên vô cùng kích động, chỉ cảm thấy huyết dịch toàn thân dường như đều muốn sôi sục!
“Cậu Trần, điều này không phải là có chút quá đáng rồi sao?”
Phác Văn Cơ cũng không thể chấp nhận, ông ta nhíu mày, nhìn chằm chằm Trần Dật Thần, giọng điệu âm trầm tới mức có thể vắt ra nước.
“Hai chọn một, tôi chỉ cho ông thời gian 10 giây.”
Trần Dật Thần vẻ mặt bình tĩnh như cũ, những giọng điệu lại không có phép được nghi ngờ.
“Cậu Trần, tôi vừa rồi đã thể hiện đủ thành ý rồi…”
Văng vẳng bên tai lời của Trần Dật Thần, sắc mặt của Phác Văn Cơ hơi thay đổi, sau đó cố kìm nén áp chế sự tức giận trong lòng, cố thử nói chuyện lần nữa với Trần Dật Thần.
“10!”
“9!”
“8!”
Trần Dật Thần mở miệng rồi, nhưng không có đáp lại Phác Văn Cơ, mà bắt đầu đếm ngược thời gian.
“Cậu thật sự muốn triệt để làm kẻ địch với nhà họ Phác sao?”
Phác Văn Cơ không che giấu được nữa, ông ta mặt mày giận dữ nhìn Trần Dật Thần trong video, giọng điệu không còn khách sáo nữa, mà tràn ngập ý uy hiếp.
“7!”
“6!”
“5!”
Trần Dật Thần không để tâm, tiếp tục đếm ngược thời gian.
“Tôi thừa nhận cậu ở nước H rất có quyền thế, võ lực cũng rất mạnh, nhưng trên đời này người mạnh hơn cậu có rất nhiều, nếu như nhà họ Phác chúng tôi cố chấp muốn giết cậu, cậu ắt sẽ phải chết!”
Phác Văn Cơ hoàn toàn tức giận rồi, ông ta vẻ mặt vặn vẹo, trong mắt xuất hiện sát khí điên cuồng.
“4!”
“3!”
“2!”
“1!”
Trần Dật Thần tiếp tục đếm số, hoàn toàn phớt lờ lời cảnh cáo và uy hiếp của Phác Văn Cơ.
“Hừm…”
Nhìn thấy một màn này, bất luận là Phác Xương Tuấn, hay Lý Đông Thanh đều ngây ra.
Bởi vì thân phận, địa vị lừng lẫy, bọn họ ở Cao Ly tuy không thể đi ngang, nhưng cũng tệ đi đâu được.
Bọn họ tự cho rằng đã rất ngang ngược càn quấy rồi, nhưng so với Trần Dật Thần của lúc này, bọn họ cảm thấy quả thật là tiểu vu gặp đại vu!
Sự cường thế của Trần Dật Thần, khiến bọn họ cảm thấy hoảng sợ mà trước nay chưa từng có.
“Anh ta rốt cuộc là ai?”
“Anh ta cần trâu bò tới mức độ nào, mới dám như này?”
Lúc này, những tay đua của Cao Ly đó hoàn toàn hoảng rồi, bọn họ không biết thân phận của Trần Dật Thần, cho nên bọn họ rất tò mò, Trần Dật Thần rốt cuộc lấy đâu ra can đảm mà cuồng vọng như này?
Đó là Phác Văn Cơ…
Một trong những nhân vật đại diện cho cả thế giới ngầm của Cao Ly!
Theo bọn họ thấy, cho dù là long đầu của thế giới ngầm nước H đối mặt với Phác Văn Cơ, cũng tuyệt đối sẽ không ngang ngược như này, ít nhiều sẽ suy nghĩ tới hậu quả khi hoàn toàn đắc tội với nhà họ Phác.
Một bên khác, bất luận là những tay đua nước H, hay là khán giả tối nay tới xem thi đấu, trong lòng tràn ngập một cỗ kích động không thể nói thành lời!
Tuy bọn họ không biết Trần Dật Thần có thân phận gì, nhưng Trần Dật Thần thể hiện ra bá khí ‘anh nói gì đều không có tác dụng, ông đây muốn thịt
Mọi hành vi cử chỉ của Trần Dật Thần lúc này, là điều bọn họ rất nhiều lúc muốn làm khi gặp phải sỉ nhục, nhưng bởi vì đủ mọi phương diện nguyên nhân mà không dám làm!
Tất cả chuyện này, mang cho bọn họ sự xung kịch cự lớn, khiến mỗi một tấc da, mỗi một tế bào trên người bọn họ đều sung sướng không thôi!
“Dừng!”
Cùng lúc này, Phác Văn Cơ hét to một tiếng, cảm giác đó dường như sợ Trần Dật Thần đếm tới không, sau đó sẽ không cho ông ta cơ hội lựa chọn mà trực tiếp giết Phác Xương Tuấn: “Tôi chọn, tôi chọn!”
Trần Dật Thần nghe vậy, dừng đếm số, mặt mày không chút cảm xúc nhìn Phác Văn Cơ trong màn hình điện thoại!
“Đừng giết con trai của tôi, tôi đồng ý làm theo lời cậu nói!”
Phác Văn Cơ đưa ra lựa chọn, đối diện với sự cường thế của Trần Dật Thần, ông ta đã chọn lựa khuất phục.
Tuy ông ra rất rõ, lựa chọn này đối với Phác Xương Tuấn, nhà họ Phác và cả Cao Ly đều sẽ tạo thành sự ảnh hưởng nhất định, nhưng ông ta không thể giương mắt nhìn đứa con trai duy nhất của mình đi chết được!
“Nếu ông đã đưa ra lựa chọn, vậy thì thực thi đi.”
Trần Dật Thần mặt mày không chút cảm xúc nói: “Nhắc nhở ông, sự nhẫn nại của tôi có hạn, đừng để tôi thay đổi chủ ý!”
“Được!”
Phác Văn Cơ bực bội đáp.
“Ba… ba, không được!”
Cùng lúc này, Phác Xương Tuấn điên cuồng hét to: “Nếu như làm theo lời anh ta nói, con sẽ trở thành trò cười của giới đua xe ngầm toàn cầu, cũng sẽ trở thành nỗi nhục nhã của giới đua xe ngầm nước H! Ngoài điều này ra, đây cũng sẽ trở thành nỗi nhục của nhà họ Phác chúng ta và Cao Ly…”
“Con im miệng cho ba!”
Phác Văn Cơ giận dữ cắt đứt lời của Phác Xương Tuấn, ông ta đâu phải không biết tất cả những điều này? Ông ta có lựa chọn hay sao?”
“Kêu Phác Hải Thịnh xử cái tên ngu Lý Đông Thanh đó, lập tức!”
Sau khi giận dữ cắt ngang lời của Phác Xương Tuấn, giọng điệu của Phác Văn Cơ trầm thấp đưa ra chỉ thị, ông ta rất lo lắng Trần Dật Thần thay đổi, giọng điệu rõ ràng có hơi khẩn trương.
“—”
Phác Xương Tuấn ngây ra tại chỗ, không có đáp lại Phác Văn Cơ, không có dựa theo chỉ thị của Phác Văn Cơ mà hạ lệnh.
“Sư… sư phụ, không… đừng mà… đừng giết tôi…”
Cùng lúc này, Lý Đông Thanh gãy chân, ngã trên đất, giống như một con chó pug, lê cái chân bị thương, từ từ dịch tới bên cạnh Phác Xương Tuấn, ôm lấy chân của Phác Xương Tuấn mà xin tha.
“Phác Hải Thịnh!”
Mắt thấy Phác Xương Tuấn không có phản ứng, Phác Văn Cơ gầm lên một tiếng, âm thanh rất lớn, khiến người xung quanh đều nghe rõ ràng.
“Có, có, hội trưởng Phác!”
Nghe thấy lời của Phác Văn Cơ, Phác Hải Thịnh bị lõm một bên má không tiếp tục nằm trên đất giả chết nữa, mà như một con cá chép nhảy lên dậy, rảo bước đi tới, cúi đầu khom eo trước màn hình điện thoại.
“Xử Lý Đông Thanh!”
Phác Văn Cơ trực tiếp hạ lệnh, giọng điệu không có phép nghi ngờ.
“Được!”
Phác Hải Thịnh cung kính nhận lệnh.
“Không… đừng mà, hội trưởng Phác, cầu xin ông…”
Lần nữa nghe thấy mệnh lệnh của Phác Văn Cơ, Lý Đông Thanh trực tiếp bị dọa tới bại liệt ra đất, xin tha lần cuối.
“Cậu giỏi! Tôi hy vọng khi thi đấu tối nay cậu cũng giỏi giống như bây giờ, đừng làm mãng phu, kẻ ăn hại!”
“Anh tính là cái thá gì chứ? Cũng xứng cược mạng với tôi?”
“Nếu như không phải là vì ở nước H, tôi nhất định sẽ giết chết anh ta!”
Lúc này, anh ta đã quên mất, khi anh ta tới Đông Hải nói chuyện với Vũ Văn Bác, là có bao nhiêu vênh váo ta đây!