Đỉnh Cấp Rể Quý

Chương 709


trước sau

“Bí thư trưởng, ngài Võ Chí Châu, chào các vị!”

Tiffany lúc này đi tới khu vực khách VIP, hành lễ chào Bí thư trưởng,Võ Chí Châu, và những người khác, đám người Võ Chí Châu cũng nhanh chóng đứng dậy và đáp lại.

Sau đó cô đến bên cạnh Giáo hoàng Zeus, chậm rãi ngồi xuống, cùng Giáo hoàng xem cuộc thi đấu võ thuật tầm cỡ thế giới này.

Cuộc thi sắp bắt đầu, trận đầu tiên là đội trưởng đội hộ vệ của Giáo Đình Arthur đối chiến với một võ giả trẻ tuổi đến từ Pháp.

Trong trung tâm quảng trường Quang Minh có để lại một khu đất trống, lúc này có một thanh niên trẻ cầm lấy micro đi lên võ đài.

“E hèm!”

Người thanh niên khụ hai tiếng, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người ở hiện trường, sau đó chậm rãi nói: “Ladies and gentlemen, các vị lão đại, cuộc thi võ học cấp thế giới bây giờ xin được phép bắt đầu!”

“Trận đầu tiên, Đội trưởng Arthur của Đội cận vệ Giáo Đình sẽ đấu với Pháp Nibal. Vậy thì sau đây, chúng ta hãy chào đón hai tuyển thủ lên đài bằng những tràng pháo tay nồng nhiệt đi nào!”

“Ào!”

Thanh âm của người thanh niên vừa dứt thì hiện trường liền vang lên một tràng vỗ tay đinh tai nhức óc.

Không lâu sau đó, ở góc đông bắc, nhân vật chính của trận đầu tiên Nibal mặc đồng phục võ sĩ màu đen, bước từ xa đến với vẻ mặt vô cảm.

Không biết tại sao, có lẽ là bởi vì đối thủ của anh ta là Arthur, lúc này sắc mặt anh ta u ám, vẻ mặt rất trịnh trọng, không hề chào khán giả có mặt ở hiện trường.

Sau khi Nibal lên đài, thì khán đài lại vang lên thêm một tràng vỗ tay, Arthur đã lên sàn rồi.

Arthur mặc một chiếc áo dài, với mái tóc vàng kim buông xoã, khí thế rất mạnh, đi tới từ một hướng khác.

Arthur không hổ là người được yêu thích nhất, anh ta đã khơi dậy những tiếng hoan hô của khán giả ngay khi xuất hiện.

Đây là một cuộc thi võ thuật tầm cỡ thế giới, không phải chỉ có các võ giả mới có thể tham gia, mà trên khán đài còn có những cao nhân từ khắp nơi trên thế giới, hay những ông chủ lớn ở mọi tầng lớp đến từ các nơi trên thế giới cũng đã tìm đến đây để xem trận đấu.

Phải biết rằng họ đều là những người giàu có, cuộc sống đời thường của họ vô cùng xa hoa, ăn chơi thác loạn, những thứ thông thường không còn có thể thu hút sự chú ý của họ nữa, nhưng hiện tại thì khác, thi đấu võ thuật, hơn nữa còn là đẳng cấp thế giới nữa, mấy thứ này vốn không phải thứ mà người bình thường có thể xem, vì vậy mà bọn họ đã đến, dùng những thủ đoạn khác nhau để có được vé vào cổng.

Arthur nhìn xung quanh và vẫy tay chào khán giả với nụ cười trên môi, anh ta vốn đã đẹp trai rồi, hành động lúc này cũng vô cùng tiêu sái, hành động này của anh ta đã khơi dậy lên những tiếng ồ của khán giả xung quanh.

Hơn nữa Arthur lúc này vô cùng thoải mái, như thể anh ta không hề quan tâm đến cuộc thi ở trình độ này vậy.

Arthur chào khán giả xung quanh xong, rồi lại nhìn vị thánh nữ mặc áo bào trắng ở khu khách VIP kia.

Tiffany quan trọng ở trong lòng anh ta biết bao, đối với anh ta, không có ai quan trọng bằng cô ta cả, cô có thể đến xem, Arthur nhất định phải biểu hiện thật tốt.

Cũng có thể nói, lý do quan trọng nhất khiến Arthur tham gia cuộc thi võ thuật tầm cỡ thế giới này là vì Tiffany, anh muốn chứng tỏ bản thân, chứng tỏ mình là người xuất sắc trong thế hệ trẻ, và chỉ bản thân anh ta mới đủ tư cách lấy cô. .

Arthur và Nibal lên sàn đấu, sau đó có một người đàn ông trung niên bước vào, ông ta mặc áo bào đen, là trọng tài của trận đấu này, đến từ Tổ chức võ thuật thế giới.

Sau khi lên sân khấu, người đàn ông trung niên nhìn sang hai bên và giải thích: “Theo quy định, cuộc đấu được chia thành ba hiệp, mỗi hiệp có ba phút, người tham gia có thể sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào trong quá trình đấu, tiến hành thi đấu bằng tay không, nhưng nếu như xảy ra các trường hợp sau đây, thì phải dừng cuộc công kích ngay lập tức.”

“Đầu tiên, nếu tuyển thủ ngã xuống đất do chấn thương thì bên kia phải dừng công kích, chờ trọng tài kiểm tra, nếu bên bị thương

chưa bị thương đến các huyệt trọng yếu thì thi đấu tiếp, nếu bên trọng thương bị thương ngay chỗ hiểm thì cuộc đấu sẽ dừng ngay lập tức! ”

“Thứ hai, thí sinh được phép bỏ cuộc đấu, trong khi cuộc thi đang diễn ra, hoặc khi cuộc thi chưa diễn ra, nếu thí sinh bỏ cuộc thi thì cuộc thi đó kết thúc và bên còn lại không được phép ra tay nữa.”

“Thứ ba là nếu một tuyển thủ chết thì cuộc đấu cũng phải ngừng lại!”

Người đàn ông trung niên giới thiệu chi tiết cuộc đấu, giọng nói của ông ta như tiếng chuông, vang ra khắp xung quanh khiến tất cả mọi người ở hiện trường đều nghe thấy.

“Nhất định phải nhớ, hễ vi phạm ba điều trên thì sẽ hủy trận đấu, tổ chức võ thuật thế giới cũng sẽ trừng phạt người đó, hình phạt này cực kỳ nghiêm khắc, mọi người không thể chịu nổi đâu!”

“Được rồi, quy tắc chính là như vậy, hai người các cậu có ý kiến gì không?”

Ánh mắt người đàn ông trung niên nhìn về hai bên, chờ đợi câu trả lời của bọn họ.

“Không có!”

Arthur gật đầu nói trước.

Ngược lại là Nibal lúc này lại có chút do dự, một lúc sau mới trầm giọng trả lời, Nibal trông có chút căng thẳng, cả người đều có chút run lên.

Dù sao đối thủ của anh ta là Arthur.

Thực lực của Arthur rất mạnh, mạnh đến mức Nibal chưa bắt đầu trận đấu mà đã có ý muốn rút lui rồi.

Anh ta là một trong những đại diện của Pháp tham gia thi đấu, thật ra anh ta không đủ tư cách tham gia mà chỉ là dự bị, dù sao thì cũng chỉ mới bước vào Hóa Kình sơ kỳ không lâu, trong số các tuyển thủ, thực lực có thể nói là là yếu đuối nhất, đối diện với Arthur, anh ta căn bản không có chút tự tin nào.

“Được, nếu không có ý kiến, thì cuộc đấu bây giờ chính thức bắt đầu!”

Thấy hai người không có ý kiến, người đàn ông trung niên giơ một tay lên vẫy một cái, tuyên bố cuộc đấu bắt đầu.

Thanh âm của người đàn ông trung niên vừa dứt thì Arthur đột nhiên ngẩng đầu lên, khí tức trong cơ thể cuộn trào, ngay lập tức khí thế đã lên đến đỉnh điểm, lợi dụng khí tức khoá chặt lại đối thủ Nibal trong vô hình.

“Phù! Phù!”

Nhìn thấy khí thế như cầu vồng của Arthur, trái tim Nibal run lên, mặc dù khoảng cách có hơi xa nhưng anh ta vẫn cảm thấy áp lực mà Arthur mang lại cho anh ta, lúc này anh ta có chút không chịu được nữa.

Phải biết rằng cuộc đấu thậm chí còn chưa bắt đầu, thì anh ta đã sinh lòng rút lui, cuộc đấu này kể từ khi bắt đầu thì anh ta đã thua rồi.

Arthur sải ra bước đầu tiên, bước này rơi vào trong mắt của Nibal, hoàn toàn làm ý chí của anh ta sụp đổ.

“Tôi…tôi nhận thua!”

Ngay khi Arthur chuẩn bị sải đến bước thứ hai, Nibal không thể ngừng run rẩy, anh ta vội vàng lên tiếng nhận thua với giọng điệu run rẩy, sợ chậm một bước.

“Cái…cái gì?”

Thanh âm Nibal còn chưa dứt, thì tại hiện trường đã vang lên một tiếng kêu kinh ngạc, bọn họ không ngờ lại có kết cục như vậy.

“Nibal cậu suy nghĩ kỹ, cậu muốn nhận thua sao?”

Ngay cả người đàn ông trung niên cũng hơi ngạc nhiên trước sự lựa chọn của Nibal, lúc này nhịn không được mà hỏi.

Nghe thấy lời của người đàn ông trung niên, Nibal hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Không sai, tôi nhận thua.”

Sau khi nói xong câu này, Nibal thở ra một hơi, cái áp lực đè nén trong lòng đó cũng tiêu tán đi, kể từ sau khi anh ta nhận thua.

Nibal một lần nữa xác nhận những gì anh ta vừa nói, người đàn ông trung niên nhìn anh thật sâu một cái, không còn do dự nữa, giọng nói của ông ta truyền ra bốn phương: “Trong trận đầu tiên, Nibal đã bỏ cuộc và Arthur đã thắng!”

“Cái….cái gì? Khó tin quá!”

“Arthur uy vũ!!”

Nibal chịu thua khiến khán giả không khỏi kinh ngạc, những người hâm mộ trung thành với Arthur thì hò reo cổ vũ, phấn khích cho Arthur thắng trận.

Bản thân Arthur cũng rất vui, trong trận chiến đầu tiên, anh ta đã thắng mà không cần giao đấu, đó là một dấu hiệu tốt.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện