Một giây sau.
Diệp Bắc Minh bước lên trước, hét lớn về phía Y Thánh Cung: "Thanh Huyền Tông, Diệp Bắc Minh, đến đây khiêu chiến!"
Ầm ầm!
Tiếng nói như sóng thần truyền vào Y Thánh Cung.
"Gì cơ?"
Vô số người đồng loạt ngẩng đầu.
"Khiêu chiến Y Thánh Cung?"
"Đù! Ai to gan thế, anh ta điên rồi à?"
Vô số ánh mắt nhìn qua.
Ngay cả đám người tu võ xếp hàng dưới núi cũng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía cổng Y Thánh Cung.
Trong mắt ngập tràn chấn động!
Từ khi Y Thánh Cung thành lập đến giờ, người dám đến khiêu chiến không vượt quá trăm người!
Hơn nữa.
Gần như bị diệt toàn bộ!
Chỉ có một hai người đánh ngang tay, cuối cùng còn gia nhập Y Thánh Cung!
Một trăm ngàn năm trở lại đây, số người khiêu chiến Y Thánh Cung bằng không!
Hôm nay.
Lại có người dám khiêu chiến Y Thánh Cung? Hơn nữa còn là một người trẻ tuổi chưa dứt sữa?
"Ai mà to gan như vậy? Dám đến khiêu chiến Y Thánh Cung?"
Một giọng nói đầy uy nghiêm vang lên.
Hai lão già đi ra khỏi cổng Y Thánh Cung, đứng ở tầng thứ 99 của bậc thang nhìn xuống phía dưới: "Ai muốn khiêu chiến Y Thánh Cung?"
"Tôi".