Mọi người ngẩng đầu nhìn: “Đây là ai?”
Ông lão mặc cung trang và ông lão mặc đồ đen vội vàng chắp tay: “Bái kiến lão Đinh!”
“Lão Đinh?”
Một võ giả cực kỳ già nua vẻ mặt đầy kích động: “Đây chính là tiền bối Đinh Trúc Tu, Đan thần nhị phẩm ư?”
Đinh Trúc Tu khẽ ấy một tiếng: “Ấy? Một ngàn năm trăm năm nay tôi chưa từng đi ra khỏi Y Thánh Cung một bước, ông cũng biết tôi ư?”
Ông lão kích động gật đầu: “Hai ngàn năm trước, tôi và bố Chu Nhất Nguyên từng gặp ông”.
“Ban đầu ông còn khen tôi có thiên phú tập võ rất tốt, tương lai nhất định có thành tựu rất lớn!”
“Chỉ tiếc sau khi bố tôi qua đời, nhà họ Chu suy tàn…”
Ông lão cười khổ một tiếng: “Vãn bối đã phụ kỳ vọng của tiền bối, sợ rằng cả đời này dừng ở cảnh giới Thánh Chủ rồi…”
Đan thần nhị phẩm!
Vãi!
Tuy Đan Đế hiếm có, nhưng trong thế lực lớn hàng đầu cũng có một hai Đan Đế tọa trấn.
Đan thần!
Lại không có một người nào!
Có thể nói cả Đại Lục Thượng Cổ, ngoại trừ Y Thánh Cung.
Thì không có thế lực nào có đan thần
Cho dù là Đan thần nhất phẩm cấp thấp nhất!
Ánh mắt Đinh Trúc Tu ảm đạm: “Chu huynh đã qua đời rồi sao?”
Thở dài một tiếng.