Chương có nội dung bằng hình ảnh
Ầm!
Lúc này, trên người hắn ta rỏa ra luồng ánh sáng màu xám xanh tạo thành một tầng năng lượng ánh sáng chắn trước mặt.
Vù!
Thế nhưng lúc này, có một luồng năng lượng hùng mạnh mờ mịt tỏa ra. Dao động năng lượng mạnh mẽ tới mức như ngọn núi đè xuống!
Ầm ầm ầm!
Chỉ trong chốc lát, những vệt sáng màu đen dày đặc phát ra tiếng nổ rồi tiêu tan.
“Nếu như không muốn tiếp tục tham gia Thiên Tư bảng chủng tộc nữa thì có thể tiếp tục.”
Tên Hồ vĩ giả Thần tộc kia lạnh lùng nhìn xuống tình trạng ở trên sân.
“Thằng nhãi, tốt nhất là ngươi nên cầu nguyện đừng có gặp ta ở Vạn Cổ Thiên Vực, nếu không ta sẽ lột da ngươi!”
Nghe vậy, ánh mắt võ giả Mạn Thạch tộc tối sầm lại rồi nhìn Trần Tấn với vẻ tức giận và nói ra những lời độc ác.
Tuy nhiên Trần Tấn lại không thèm để ý tới. Hắn ta giương mắt nhìn về tên Thần tộc giả ở trên không trung, trong ánh mắt lạnh lùng chẳng hề có chút sợ hãi nào.
“Ngươi thấy sao?”
Trần Tấn thu hồi ánh mắt và nhìn về phía Lâm Lăng ở bên cạnh.
“Rất mạnh.”
Lâm Lăng vẫn âm thầm quan sát, hắn nói: “Nếu như đánh một mình thì chắc chắn không đánh lại hắn ta, hơn nữa cũng chẳng cần thiết phải làm vậy.”
“Đương nhiên là không cần.”
Trần Tấn nhếch miệng cười.
Hơn nữa, từ những ánh mắt kiêng kị ở xung quanh, ý định của hắn ta cũng đã đạt được rồi.
Ngược lại, kể từ lúc đến, Lâm Lăng chưa từng thể hiện ra thực lực của mình. Tuy nhiên bởi vì thủ đoạn cứng rắn lúc nãy của Trần Tấn, có không ít các thiên tài dị tộc cũng đoán ra được Lâm Lăng không phải là cây đèn cạn dầu!
“Ta tin chắc thủ lĩnh của từng thế lực đã truyền đạt quy tắc của Thiên Tư bảng chủng tộc cho các ngươi nên ta sẽ không nói thêm gì về điều này.”
Tên Thần tộc giả kia nói: “Xung quanh Vạn Cổ Thiên Vực có rất nhiều yếu tố không biết trước được cho nên các ngươi cần dựa vào năng lực của mình.”
“Trong vòng một tháng,