Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

C1300: Người này chính là lâm lăng


trước sau

Vừa nghĩ như vậy thì sức mạnh hệ thống lập tức nhắm vào Long Nha.

Lần này Long Nha ước gì Lâm Lăng mau chóng thu nó vào không gian sủng vật của hệ thống, hoàn toàn không có chút phản kháng nào.

Gần như trong nháy mắt, ma long đã biến mất khỏi đáy vực sâu, được thu vào hệ thống lần nữa.

“Bing, kiểm tra đo lường sủng vật ‘Long Nha’ danh hiệu 007 bị những vết thương mức độ khác nhau, đang khởi động hình thức chữa thương.”

Thương thế này nhanh chóng được chữa trị dưới công hiệu của hệ thống. Nhưng mà, tài chính tiêu hao lập tức quét sạch toàn bộ tiền tiết kiệm còn thừa của Lâm Lăng.

“Đa tạ ân cứu mạng của chủ nhân.” Tiếng nói cảm kích của ma long lập tức vang lên trong đầu Lâm Lăng.

Được thu vào không gian sủng vật của hệ thống, thái độ của nó lại thay đổi, e sợ Lâm Lăng ném nó vào Thần Táng Chi Uyên lần nữa.


“Biết sợ là tốt.” Lâm Lăng cười lạnh một tiếng trong lòng, cũng không nói nhảm nhiều với Long Nha, hắn lập tức đóng cửa công năng ngôn ngữ.

Trải qua lần này, tuy Long Nha có công ngăn cản đại quân Ám Ma vực sâu, nhưng cũng làm Lâm Lăng hiểu rõ, khi tu vi chưa đạt tới cảnh giới trấn áp được nó thì lần sau tuyệt đối không thể triệu hồi nó ra lần nữa!

Nếu không lần này để nó làm ‘tấm mộc’ rồi ghi hận trong lòng, một khi thả ra thì chỉ sợ hậu quả khó có thể tưởng tượng.

Sau đó Lâm Lăng hơi điều chỉnh tâm tình, cúi đầu nhìn Thần Táng Chi Uyên phía dưới. Lần này tới đây, tuy quá trình tương đối mạo hiểm, nhưng cũng không phải không có thu hoạch gì. Ít nhất đạt được một con sủng vật mới hùng mạnh, còn biết vị trí cụ thể của Vị Diện Chi Thai. Cũng đã mường tượng khái quát được sách lược sau này.

Sau đó Lâm Lăng bay nhanh xuống, lại lao vào núi non bên ngoài.

Trên đường trở về, hắn cũng tính dùng phương thức tu hành như trước để bước ra khỏi dãy núi này.

Trừ Long Nha và Ám Ma ra, bọn Tiểu Bạch cũng được phóng ra, tiếp tục cắn nuốt tiến hóa...

Thời gian thấm thoát lại một năm trôi qua.


Sáng sớm, rừng rậm bên ngoài núi non, một bóng người giống như linh viên nhanh chóng xuyên qua đám cây cối, thân trên hắn trần trụi, để lộ ra đường cong cơ bắp hoàn mỹ. Một mái tóc dài màu đen xõa trên vai xuống, có vẻ vừa tiêu sái lại phóng khoáng hoang dã.

Khuôn mặt củ ấu tuấn tú rõ ràng kia lấm tấm chút chân râu, nghiễm nhiên tỏa ra sức quyến rũ nam tính cực mạnh.

Người này chính là Lâm Lăng.

Lại trải qua một năm tu hành, khí tức của hắn trở nên càng mạnh, nhưng cũng thu vào bên trong không ít.

Trước kia, khí thế tổng thể của hắn tựa như một bảo kiếm lộ ra mũi nhọn. Hiện giờ Lâm Lăng càng trưởng thành chín chắn, giống như một thanh kiếm sắc nhọn ẩn mình trong vỏ kiếm, làm người ta không thể nhìn ra sâu cạn!

Vèo!

Trên đại thụ, Lâm Lăng mạnh mẽ xoay người một cái, đi chân trần vững vàng rơi xuống đất.

Dưới sức mạnh đó, mặt đất mơ hồ có dấu hiệu rung động lên một chút.

Thông qua tu luyện trong khoảng thời gian này, hắn phát hiện đi lại bằng chân trần có thể cảm ứng được nhịp đập bên trong mặt đất. Huyền ảo trong đó có hiệu quả tương tự như lúc hắn lĩnh ngộ kỹ năng sức mạnh chấn động trước kia.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện