Chương có nội dung bằng hình ảnh
“Thì ra là viện sinh của học viện Thiên Diễn, Ứng Nguyên Tử, cái lão xảo quyệt đó có phải cũng đến đến Lăng Thành rồi không?”
Triệu Côn hai mắt híp lại, dò hỏi. Nghe ngữ khí này, hiển nhiên có quan hệ không hề đơn giản với Ứng Nguyên Tử.
“Cuộc thi Bách Viện sắp đến rồi, viện chủ của chúng ta, chắc tầm hai ngày nữa cũng sẽ đến.”
Lâm Lăng cũng không thể xác định, đành phải nói như thế.
Nghe được lời này, Triệu Côn hơi hơi kinh ngạc, không khỏi hỏi: “Ngươi chẳng lẽ không phải là người được chọn dự thi sao?”
Lâm Lăng tự nhiên cười, nói: “Ta phải, nhưng thừa dịp mang cây trúc này luyện thành binh khí, nên đặc biệt đến nơi này trước.”
Triệu Côn bừng tỉnh gật đầu, cũng không hề hỏi nhiều.
“Được thôi, nể tình ngươi là viện sinh của Ứng Nguyên Tử, phí thù lao lần này, coi như miễn phí.”
Vừa nói chuyện, ánh mắt của Triệu Côn lại lần nữa nóng rực nhìn về phía Tử Điện Lôi Trúc, trầm giọng nói: “Nhưng trên phương diện nguyên liệu, ngươi cần phải tự mình đi tìm.”
Trong lòng Lâm Lăng vui mừng, lập tức gật đầu đáp: “Không thành vấn đề, đa tạ Triệu đại sư.”
“Nguyên liệu tổng cộng mười sáu loại.”
Vẻ mặt Triệu Côn thản nhiên, chợt thì thầm: “Đá Tử Vân, Huyền Thiết Tinh, đá Ngũ Anh, Ngô Đồng Mộc Tâm…..”
Nghe xong tất cả nguyên liệu vừa nói, Lâm Lăng, phát hiện những thứ vừa liệt kê giống y như những gì Trần đại sư từng nói. Bởi vậy có thể thấy được, năng lực luyện khí của Trần đại sư thực ra cũng không kém hơn so với Triệu Côn. Chỉ