“Cái gì?!” Tần Du lập tức sợ tới mức sắc mặt xanh mét, rốt cuộc cũng nhìn thấy rõ người trước mắt chính là Lâm Lăng.
Nhưng chỗ ngồi đằng sau cũng có một Lâm Lăng. Hiển nhiên, bắt lấy Tần Du chỉ là một phân thân ma ảnh của Lâm Lăng.
“Nếu ngươi muốn tiếp tục gây chuyện, có tin ta có một trăm phương pháp chậm rãi giết chết ngươi không?” Trong mắt Lâm Lăng lóe lên tia sắc lạnh, lạnh lùng nói.
Nói xong, bàn tay của phân thân ma ảnh đột nhiên dồn sức, trực tiếp nâng cả người Tần Du lên rồi ném mạnh đi.
“Bùm bùm!”
Những chiếc ghế dựa cách đó không xa bị đập cho chia năm xẻ bảy, hiện trường là một mảnh hỗn độn.
Phản công đột nhiên xảy ra, hơn nữa còn hoàn toàn đè ép, động tác của hắn nhìn như phức tạp, nhưng toàn bộ quá trình chỉ tốn chừng mấy phút.
“Thật nhanh...”
Đợi đến khi bảy tên đệ tử thủ tịch phản ứng lại thì đều trợn mắt há hốc mồm. Lúc này họ lại nhìn về hướng Lâm Lăng, ánh mắt họ đã không còn sự ngang ngược kiêu ngạo như trước đó nữa.
“Xem ra người này có chút năng lực thật sự.”
Ánh mắt Lữ Tá hơi trầm xuống, sau khi nhìn thấy Lâm Lăng ra tay lần nữa, trong lòng hắn ta bắt đầu xem xét lại thực lực của người này.
Ít nhất, những đệ tử thủ tịch của ba điện sáu các đơn đả độc đấu thì nhất định không phải đối thủ của Lâm Lăng.
“Xảy ra chuyện gì?”
Lúc này, động tĩnh nơi này khiến mọi người trong phòng đấu giá chú ý. Đa số ánh mắt tò mò sôi nổi phóng lại đây.
“Hình như người bị đánh là đệ tử thủ tịch của Bạch Lân Các!”
“Ai lợi hại như vậy?!”
“Chẳng lẽ là đồ đệ của chưởng giáo Cửu Huyền Tông, Lữ Tá?”
Khi nhìn thấy Tần Du bị quăng ngã trong một đống ghế nát, mọi người thầm giật mình. Sau đó