Thấy vậy, Lâm Lăng cũng đã đoán ra mưu kế của người mặc đồ đen thần bí.
“Đi!”
Sau đó, người mặc đồ đen thần bí chỉ tay lên trời. Toàn thân con phù khôi thú lóe ra lôi đình giống như một tia chớp màu tím lao đi. Động tĩnh như vậy chắc chắn đã thu hút đám người Lữ Tá.
“Con ong lôi đình ở đó, mau đuổi theo!”
Trong bầu trời đêm, Lữ Tá và những người khác đồng loạt đuổi theo.
Bị con phù khôi thú thu hút, tất cả bọn họ đều bị mắc kế điệu hổ ly sơn.
“Tốc độ bay của phù khôi thú có hạn nên trước khi đám người kia phát hiện ra, chúng ta phải mau chóng bắt lấy con ong kia.”
Người mặc đồ đen thần bí thúc giục nói.
Lâm Lăng gật đầu xong rồi ra lệnh: “Kinh Kha, Lang Vương, lên!”
Ngay khi người mặc đồ đen thần bí chuẩn bị rời đi, hắn ta kinh ngạc khi phát hiện ra cách đó không xa có thanh âm giao tranh dữ dội phát ra từ một bụi cỏ. Nơi đó chính là chổ ẩn thân của lôi đình ong mật.
“Mau lên, chúng ta bị người khác nhanh chân hơn rồi!”
Ánh mắt của người mặc đồ đen thần bí hơi trầm xuống, hắn ta phi thân tới bụi cỏ.
Tuy nhiên cảnh tượng trước mắt khiến cho hắn ta chóang váng.
Chỉ thấy bên trong bụi cỏ đang có ba con thú đang chiến đấu điên cuồng. Trong số đó có lôi đình ong mật mà hắn ta vô cùng quen