Chương có nội dung bằng hình ảnh
Một luồng sức mạnh cuồng bạo lao ra khỏi cơ thể hắn ta, cột đá vững chắc khổng lồ mấy người ôm mới hết bị chấn động mạnh tới xuất hiện vết nứt nhẹ.
“A!”
Lữ Tá rên lên một tiếng, hắn ta lại phun ra một ngụm máu.
“Không ngờ Lữ sư huynh như thế mà còn bị đánh cho hộc máu, đây…”
Sắc mặt của các đệ tử tông môn trên sân cứng đờ, bọn họ đều ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng này.
“Sao Lữ sư huynh có thể bị tên này đánh bại được?”
Các đệ tử trưởng của Cửu Huyền Tông cũng vô cùng kinh ngạc, thậm chí còn không thể tin nổi.
“Xem ra thắng bại đã định.”
Hậu Thiên Thành gật đầu lạnh lùng, ông ta cảm thấy hai bên đã chiến đấu đến mức đủ để xem ai mạnh ai yếu. Lúc này dừng lại là thích hợp nhất, ít nhất sẽ không xảy ra tình trạng mất kiểm soát.
“Chưởng giáo sư huynh, chuyện thắng bại còn chưa rõ kết quả.”
Đại trưởng lão Kim Nguyên Quý mỉm cười bước tới: “Theo ta biết, Lữ sư điệt không chỉ là một võ giả mà còn là một thuần thú sư.”
“Sủng vật cũng giống như một binh khí của võ giả và cũng được coi như là một phần sức mạnh của bọn họ.”
“Hiện tại, Lữ sư điệt còn chưa dùng toàn lực mà đã phân định kết quả thắng thua, như vậy có chút không công bằng với hắn.”
Nói xong, ông ta nhìn về phía hai vị tông chủ của Thiên Kiếm Tông và Linh Môn Tông cười nói: “Hai vị tông chủ, các ngươi cảm thấy lão phu nói có lý không?”
Hiển nhiên, Kim Nguyên Quý đang có ý định