Không ngờ cuối cùng lại được dùng vào lúc này.
Trong đầu hiện lên dung nhan của Đào Linh, ngọc giản trong tay Lâm Lăng không khỏi nắm chắc thêm vài phần, bỗng nhiên càng thêm có quyết tâm phải xuyên về.
Điểm tụ tập chủ yếu của tộc người thú ở khu vực tây bắc xưng là ‘Hoang Lăng Châu’.
Diện tích chiếm địa còn lớn hơn gấp hai lần so với Đông Huyền Châu của loài người.
Có điều nơi đó thảo nguyên và núi non chiếm đa số, môi trường cực kỳ nguy hiếm.
Cũng bởi vậy mới đào tạo ra tính khí trời sinh hung tàn dũng mãnh của tộc người thú.
Lúc đến khu vực Hoang Lăng Châu, vì tránh thu hút sự chú ý từ người khác, Lâm Lăng thu hỏa phượng vào trong không gian hệ thống sủng vật.
Cảnh vật ở nơi đây rắc rối phức tạp, muốn tìm được khu vực khai thác mỏ tụ tập của tộc Hạt Tử cũng không phải dễ dàng.
“Hệ thống dẫn đường hiện đại của kiếp trước vẫn là có tác dụng hơn, đáng tiếc hệ thống này lại không có chức năng đó.”
Nhìn thảo nguyên hoang vu, trong lòng Lâm Lăng thầm cảm khái.
Lúc này từ xa truyền đến tiếng chạy phi nhanh mãnh liệt đến thu hút sự chú ý của Lâm Lăng.
Lúc này thân hình Lâm Lăng bay vút đứng lên, ngưng mắt nhìn lại, thấy rừng cây phía xa xa đột nhiên lao ra hai đội binh mã.
Đội này đuổi theo đội kia.
Nhóm phía trước mặt mũi giống như loài người, nhưng vóc người lài cường tráng dị thường, đồng thời trên đầu đều cùng một màu đỏ.
Chiến sĩ Cuồng tộc!
Trong lòng Lâm Lăng khẽ