Thịt phiên: Đỡ thèm
Vế trên: Tiểu phiên ngoại. Vế dưới: Đại thịt mỡ. Hoành phi: Đỡ thèm.
- --
"Ở chỗ này?"
Lương Sở Uyên gật đầu.
Tô Yểu nhìn ghế nằm bằng thảm lông màu nâu ở trước mặt, thở ra một hơi thật sâu, vẫn có chút khẩn trương.
Vì thế quay đầu lại: "Anh chắc chắn người bên ngoài không nhìn thấy bên trong chứ?"
Lương Sở Uyên cười cười, tiến đến hôn lên đôi mắt cô.
[Nếu không chắc chắn anh lại có thể để em làm như vậy sao?] . Tìm truyện hay tại ~ TR ÙMTRUYỆN. C OM ~
"Được rồi." Tô Yểu vô cùng đáng thương mà liếc anh một cái, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái lên, xoay người sờ lên cúc áo sơ mi.
Áo sơ mi là của Lương Sở Uyên, hai ngày trước anh mới mặc qua, vẫn là cô giúp anh cài nút.
Mà hiện tại, cô mặc áo sơ mi của anh, lại đem từng cái cúc áo cởi bỏ.
Áo sơ mi theo tiếng mà rơi xuống.
"Trực tiếp nằm trên đó sao?"
Tô Yểu hỏi xong lại tự cười trước. Câu này vừa hỏi, cô đưa lưng về phía anh, sao có thể nghe được anh nói cái gì.
Nhấc lên một góc thảm lông, thoải mái mà nằm lên trên đó, nhìn bóng dáng Lương Sở Uyên, Tô Yểu nhìn cảnh mưa phùn ngoài cửa sổ, không nghĩ tới lại cảm nhận được một tia an nhàn.
Cô hơi hơi nghiêng mặt, "Như vậy có thể chứ?"
Không nghĩ tới Lương Sở Uyên đã đến gần, anh chạm vào cằm cô, để cô nhìn anh: [Có thể nằm thoải mái, tùy em tự do chọn.]
"Có thể em sẽ ngủ mất."
[Cũng không phải không thể.]
Anh vuốt ve thịt mềm trên eo Tô Yểu một chút, rất có phương hướng sẽ tiếp tục sờ, Tô Yểu bắt lấy tay anh: "Anh đã nói vẽ tranh trước mà."
Lương Sở Uyên hạ thấp mí mắt, đứng dậy ngồi trở lại chỗ vẽ tranh.
Nhưng cầm lấy bút, anh phát hiện, chính mình căn bản không thể tĩnh tâm được.
Mọi việc đều có hai mặt, Tô Yêu có thể cho anh cảm giác, nhưng anh lại không khống chế được dục vọng của chính mình.
Vài nét bút ít ỏi, chỉ có thể nhìn ra hình dáng nữ nhân thân hình mạn diệu, lại thấy Tô yểu lén lút giật giật bả vai, anh trầm khí, vẫn là lựa chọn buông bút xuống.
Tô Yểu ngáp một cái, đôi mắt như sương mù mênh mông, cô cảm thấy, loại thời tiết này, nên bật điều hòa nằm trong chăn ngủ.
Có động tĩnh từ phía sau truyền đến, cô xoay người lại, "Sao vậy..."
[Muốn hôn em.]
"A?"
Cô sửng sốt một chút, Lương Sở Uyên lại không chờ được. Tay anh đỡ lấy gáy của cô, cúi người hôn lên môi cô, giống như đang ăn kẹo mạch nha, dính dính ngọt ngào, mút vào từng ngụm.
Tô Yểu vừa say mê lại vừa muốn cười, cô duỗi tay câu lên cổ anh, thảm lông trượt xuống, lộ ra hai bầu ngực đầy đặn, giống như đậu hũ, trên đó còn điểm hai đỉnh hồng phấn, chậm rãi đứng thẳng.
[làm tình đi.]
Khi hai người hôn môi không thích nhắm mắt, Tô Yểu có thể nghe rõ được suy nghĩ của Lương Sở Uyên, tiếng rên rỉ của cô tràn ra từ trong cổ họng giống như tiếng mèo kêu: "A."
Vú Tô Yểu không lớn không nhỏ, một tay Lương Sở Uyên có thể nắm giữ, anh chơi đến vô cùng vui vẻ, cúi người xuống, dùng hàm răng cọ xát đầu v* nhỏ tinh xảo. Tô Yểu mẫn cảm mà rên rỉ hai tiếng, bất mãn việc quần áo anh vẫn hoàn chỉnh, tay thành thạo cởi bỏ, liền sờ vào giữa hai chân anh.
Lương Sở Uyên há miệng, phát ra một tiếng rên rất ngắn ngủi.
Tô Yểu miết anh, thấy anh nói: [lại sờ sờ vào trong đi.]
Thật là khẩu thị tâm phi, nhìn qua có điểm thống khổ, không nghĩ tới lại suy nghĩ như vậy.
Cô nghe lời mà sờ soạng vào phía trong quần, đụng đến một chút nóng cháy, nơi này đã cứng như sắt.
[lấy ra đi.]
Tô Yểu tà ác mà nhéo một cái, thấy thần sắc thống khổ của anh thì càng đắc ý: "Vẽ bức tranh mà thôi, sao trong đầu anh đều là ý tưởng dâm uế vậy? Thật là một chút tu dưỡng nghề nghiệp đều không có."
Lương Sở Uyên gặm mặt cô: [Nếu là người khác anh mới không như vậy đâu.]
Tô Yểu dựng mi, véo anh, "Anh dám tìm người khác thử xem!"
Lương Sở Uyên bị đau, đâm cô một chút, [là anh nói lung tung, Yểu Yểu đừng tức giận.]
"Anh nói thế còn nghe được."
Sắc trời tối dần, ánh sáng trong nhà yếu dần, Tô Yểu tiện tay mở đèn bên cạnh dưới đất, nhất thời một vùng không gian sáng ngời.
Khi làm tình cô thích xem suy nghĩ nội tâm của anh. Không có một chút giả tạo, cái gì cũng đều nói, khó có thể mở miệng, ẩn nhẫn khó nhịn, chân thật lại đáng yêu.
Lương Sở Sở Uyên bất đắc dĩ, [em rất thích nhìn anh chật vật đúng không.]
"Sao có thể chứ? Em đây là muốn hiểu anh thôi, rất quan trọng đó."
Tô Yểu cười hì hì, nhấc chân treo lên eo của anh, quy đầu thuận theo đẩy ra vách tường, chen vào một chút, cô cắn môi, thẳng lưng, côn th*t liền như vậy chậm rãi cắm vào hoa huy*t.
"A..."
Biết rõ phía sau là pha lê một mặt, cảnh tượng kiều diễm ở trong nhà sẽ không bị người nhìn trộm, Tô Yểu vẫn không thể tránh được mà cảm thấy thẹn thùng.
Lại nghĩ nếu có người nhìn thấy, sẽ thấy sống lưng trần trụi cùng bờ mông trắng bóng của cô. Nhìn xuống dưới một chút sẽ có thể nhìn thấy hình ảnh Lương Sở Uyên đang cắm vào thân thể cô--
Nước sốt sền sệt, mị thịt đỏ bừng, dương v*t dữ tợn kia tựa như vũ khí sắc bén đảo trong nhục huyệt lầy lội bất kham, bắp đùi bị đâm hồng lên, giống như trứng gà không cẩn thận nóng lên, bạch bạch rung động.
Lương Sở Uyên ôm chặt cô, chỉ cảm thấy cô kẹp đường đi chặt đến chen chúc, côn th*t ở bên trong một bước cũng