Khương Ly điều hành việc xây dựng Diệp trấn một thời gian, khi thấy mọi thứ đã đi vào quỹ đạo, hắn liền vung tay chưởng quỹ, đóng cửa bế quan. Công việc còn lại thì để Lạc Dần, Lạc Thanh phối hợp các làng dũng sĩ cùng nhau chủ sự.Lúc này, Khương Ly ngồi xếp bằng trong nhà gỗ, trước mặt để miếng to bằng nắm đấm Nguyên Tinh. Mà nhà gỗ bốn phía cắm bốn lá cờ màu trắng cùng nhau tạo thành trận pháp kết giới, ngăn tỏa thiên địa nguyên khí tản mát.Trong phòng nguyên khí dày đặc, ngưng tụ thành sương mù, hắn há miệng hút một ngụm, lập tức vận chuyển Bất Diệt Chân Kinh. Công pháp vận chuyển, Khương Ly lập tức nhận ra khác thường.Cả người hắn, mỗi lỗ chân lông đều đang nhanh chóng hấp thu nguyên khí.Mà trên đầu Khương Ly, thậm chí hình thành một đạo vòng xoáy màu trắng, liên tục xoay tròn.Tinh khiết nguyên khí tràn vào trong từng thớ thịt, đẩy lui cặn bã, trui rèn nhục thân.Lúc hấp thu, sóng khí như biển, nhà gỗ rung động muốn sập, linh khí xung quanh sôi trào, làm dân chúng ngạc nhiên không thôi, không rõ xảy ra chuyện gì.Lạc Thanh ở gần đó dạy đám trẻ cách tu luyện, ánh mắt lóe lên, nhìn ra một chút, ngăn cản đám người Lạc Hùng muốn xông vào trong nhà gỗ.Lạc Thanh một tháng này cũng giúp không ít chuyện xây dựng Diệp trấn, đối với các Lạc dân thuần phác mà nói, nàng đương nhiên là một thành viên trong trấn, hơn nữa mọi người cũng biết nàng giống như Lạc Ly, đều là cường đại Chiến sĩ.Đối với lời nói của nàng, mọi người tự nhiên không dám không nghe.Dị tượng như thế kéo dài một ngày, động tĩnh kỳ lạ truyền ra từ nhà gỗ chỗ Khương Ly mới dần ổn định. Ở trong phòng, viên Nguyên Tinh kia đã hóa thành bột phấn, Nguyên Tinh ẩn chứa nguyên khí đã bị hấp thụ, rèn đúc thân thể Khương Ly.Còn chưa đủ, toàn thân mới thối luyện được một phần mười mà thôi. Không chần chờ, Khương Ly lại lấy ra một viên Nguyên Tinh ném trước mặt, tiếp tục tu luyện.Người dân lần nữa kinh ngạc nhìn thấy động tĩnh phát ra từ nhà gỗ...Thời gian thoáng cái đã mười ngày trôi qua, trong mười ngày này, dân chúng cũng quen với việc trong nhà gỗ của Lạc Ly truyền ra đủ mọi động tĩnh khác lạ.Ban đầu còn tò mò, đến giờ cũng quen rồi.Lạc Thanh nói đó là Khương Ly đang tu luyện.Suốt mười ngày, Lạc Ly không ra mặt, thậm chí thôn dân còn sợ hắn chết đói trong phòng, Lạc Diệp mấy lần đưa thức ăn đều bị Lạc Thanh ngăn cản.Nói nghiêm túc, Lạc Ly làm vậy rất không trách nhiệm, mọi người những tưởng hắn lập trấn, trở thành trấn trưởng sẽ chỉ đạo toàn trấn dân chúng làm cái này cái kia.Nhưng từ khi Lạc Ly lên làm lãnh tụ, ngoài bận rộn những ngày xây trấn, từ đó lại mất bóng. Đám Lạc Dần chỉ có thể tuỳ cơ ứng biến, thật không được thì đi hỏi Lạc Thanh, dù Lạc Thanh ra đời không lâu, nhưng vẫn có thể quản lý được một trấn, cũng giúp đỡ không ít chuyện. Hiện tại uy vọng của Lạc Thanh ở Diệp trấn dù không bằng Khương Ly, nhưng cũng chỉ ở Khương Ly bên dưới.Một ngày, Diệp trấn bình lặng chợt bị tiếng rít chói tai kinh động.“Là tiếng kêu của Lạc Điểu”Đang bề bộn Lạc Dân ngẩng đầu lên, mà tất cả chiến sĩ, lẫn Lạc Thanh đều sắc mặt nghiêm trọng.Vũ Ninh Bộ đồ đằng là Lạc Điểu, Lạc Điểu này được nuôi dưỡng ở gần Vũ Ninh Thành một ngọn núi tên Thương Nguyên Sơn.Lạc Điểu ngoài việc là đồ đằng thì còn có hai tác dụng, một là trở thành Vũ Ninh Bộ không quân, cùng các chiến sĩ cùng nhau lên chiến trường.Còn một cái nữa là báo tin.×— QUẢNG CÁO —Lạc điểu tốc độ cực nhanh, vì vậy mỗi khi Vũ Ninh Thành có tin tức cấp báo, việc truyền tin sẽ do Lạc điểu đảm nhận.Chỉ thấy, Diệp trấn bầu trời, xuất hiện một con Lạc điểu màu đen, sải cánh dài hai trượng, ở trên không trung chao đảo hai vòng rồi từ từ hạ xuống.Đứng trên lưng Lạc Điểu là một gã Chiến sĩ mình mang giáp đen, là Vũ Ninh thành sứ giả.Hắn đưa mắt nhìn đám Lạc dân, khi nhìn thấy Lạc Thanh cùng mười gã hộ vệ, có chút bất ngờ chắp tay.Lạc Thanh gật đầu xem như đáp lại.Binh sĩ hướng tu vi mạnh nhất Lạc Dần hỏi: “Người là người chủ sự ở đây sao?”Lạc Dần lắc đầu: “Không phải, trưởng trấn chúng tôi đang bế quan”“Ầy, vậy lúc nào hắn xuất quan, các ngươi đưa lá thư này cho hắn, nói rằng đây là Vũ Ninh Thành cấp báo”Binh sĩ nghiêm nghị nói, từ sau lưng mở ra giỏ trúc, lấy ra một cuộn giấy da, ném cho Lạc Dần.Sau đó cũng không dừng lại, cùng Lạc Thanh chào hỏi rồi lên người Lạc Điểu bay mất.Lạc Dần đám người đưa mắt nhìn nhau, nhìn thái độ gấp gáp của vị sứ giả kia, chỉ sợ là có chuyện gì gấp gáp. Lạc Ly trưởng trấn hiện con bế quan, nên tất cả đều dồn ánh mắt về phía Lạc Thanh.Dù sao nàng là Vũ Ninh Thành quý nhân, hơn nữa tu vị cũng cao nhất.Lạc Thanh liếc qua đóng kín