Song Thủ tộc Kiếp Dân đem thân thể chia làm hai, muốn hướng về hai phía bỏ chạy, cũng định dùng phân thân che mắt Khương Ly. Lại không biết, Khương Ly người mang Thiên Nhân trạng thái, bình thường đối với sinh mệnh thật giả phán đoán rất giỏi. Nên vừa cảm ứng liền biết được, đâu là bản tôn đâu là phân thân.Thêm nữa, thần niệm của hắn đã tu luyện đến viên mãn, đủ để bao phủ phạm vi năm dặm. Trong vòng năm dặm, không gì có thể dấu diếm, vì vậy Song Thủ tộc Kiếp Dân liều mạng chui xuống đất, vẫn bị tìm được, dùng kiếm niệm đánh chết.Trấn chủ Lạc Du sau khi giết chết Tứ Văn Kiếp Dân phân thân, thở nhẹ một hơi quan sát kỹ Khương Ly dáng vẻ.“Đa tạ Lạc Ly công tử ra tay cứu giúp” Lạc Du vừa nhìn liền nhận ra Khương Ly, chắp tay cảm tạ nói.“Ừm, sự tình ở đây giao cho các ngươi, ta quay đầu đối phó Kiếp quân” Hắn gật đầu, xem như đáp lời, sau đó hóa thành một đạo kim quang, xông thẳng thành bắc phương hướng.“Lạc Ly công tử yên tâm” Lạc Du chắp tay hô lớn, lập tức xông tới hỗ trợ đem hai tên Tam Văn Kiếp Dân còn lại giết chết.“Trấn chủ người kia là ai vậy” Lạc Hằng bưng bít lấy tay cụt vết thương đi tới hỏi.“Đó là Vũ Ninh Bộ chúng ta đệ nhất thiên tài” Lạc Du mỉm cười nói: “Đừng nhìn Lạc Ly công tử dáng hình thon nhỏ, nhưng tại tế tự thi đấu năm nay đã quét ngang quần hùng, thậm chí xông đến Đăng Thiên Tháp tầng thứ năm”Hí! Nghe đến Khương Ly thành tích, Lạc Hằng cùng còn sống sót bốn vị chiến sĩ đều hít vào một hơi khí lạnh, kinh sợ ngước mắt nhìn về phía xa, sau đó mới ở tại chỗ chữa thương. Nếu vị Lạc Ly công tử kia tự mình đi giải quyết thì không cần phải lo lắng rồi.…...Một đạo kim quang xẹt qua mặt đất, ở trên nhánh cây đại thụ rơi xuống rồi mượn lực, cấp tốc thẳng đến tường thành bắc.Khương Ly đứng ở trên cổng tường, nhìn xuống đang rối thành đoàn Kiếp dân.Tuy rằng toàn quân đã tan tác, nhưng lại không dám rút lui.“Các thống lĩnh còn chưa hạ lệnh, không thể rút lui!”“Tự tiện rút lui, trở về chúng ta đều phải chết!”“Không được, năm vị thống lĩnh đều chết rồi”“Cái g씓Trốn”“Mau trốn”Thấy được nơi xa Tứ Văn đại thống lĩnh cùng bốn vị tam văn thống lĩnh bị giết, đám Kiếp dân cũng không tiếp tục tuân thủ cái gì quân lệnh, điên cuồng hướng bốn phương tám hướng chạy trốn.“Hiện tại muốn trốn thì đã chậm.” Khương Ly đứng trên cao nhìn xem hơn sáu trăm Kiếp dân, cười gằn, trong mắt không có chút nào thương hại.Rống×— QUẢNG CÁO —Trên không trung lần nữa xuất hiện ba đầu kiếm khí cốt giao, che rợp bầu trời, ngửa đầu gào thét.“Là tên nhân tộc cao thủ kia!” Kiếp quân vạn phần hoảng sợ.Cắn răng tăng tốc, chỉ hận mình không thể chạy nhanh hơn. Nhưng chỉ là Nhất Văn, Nhị Văn Kiếp Dân tốc độ làm sao có thể so sánh với Khương Ly kiếm.Chỉ thấy ba đầu cốt giao từ trên trời đổ ập xuống, chia thành ba hướng đuổi sát theo.Gào gào gàoTừng đám Kiếp dân chết như ngã rạ, mãi cho đến khi kiếm khí tiêu tán, trên mặt đất còn sống Kiếp dân không đủ ban đầu ba phần.Số còn lại đa số đều trọng thương, nếu may mắn bị thương nhẹ thì cũng hồn bay phách lạc, mất sạch ý chí chiến đấu.Trên tường thành nguyên bản khẩn trương chuẩn bị đám binh sĩ, đều nhìn trước mắt một màn mà rung động, sau đó bộc phát tiếng hoan hô vang trời.“Tất cả xuất kích, giết không chừa một mống” Trấn chủ Lạc Du áp chế vết thương, trở về thành lũy cao giọng hô.“Giết”“Xông lên” Lời vừa nói xong, cổng trấn mở ra, bên dưới chờ đợi Nhạc trấn dũng sĩ thi nhau cầm vũ khí xông ra, mà trên tường thành binh sĩ trực tiếp nhảy xuống, mỗi người đều hăng như gà chọi.Chừng nửa canh giờ, một ngàn Kiếp dân bị giết sạch hoàn toàn.Toàn trấn thôn dân hoan hô ngập trời, tất cả ánh mắt đều sùng kính nhìn về bên trên thành lâu đứng thẳng tên thiếu niên.Khương Ly mặt lạnh không cảm xúc, thần niệm lan tràn, xác nhận không còn Kiếp dân không ai sống sót, mới ngồi xuống lặng yên điều tức.“Lạc Ly công tử”Lúc này Lạc Du dẫn theo mấy vị Nhạc trấn cao tầng đến gần, thấy Khương Ly nhắm mắt tu luyện thì ở bên cạnh chờ đội thật lâu, chờ hắn