Thời gian thấm thoát trôi đi, kỳ nghỉ hè cũng kết thúc. Các học sinh cùng nhau lên chuyến tàu tại sân ga 9 ¾ để tiến đến ngôi trường Hogwarts thân yêu. Hôm nay Annie cùng Draco vẫn ở nhà để đợi đoàn Durmstrang cùng đến nước Anh tham gia cuộc thi tam pháp thuật được tổ chức tại Hogwarts năm nay vì thế toàn bộ các học sinh từ năm sáu trở lên của Durmstrang từ các học viện đều cùng đến. Qua ba ngày, khi nhận được thư từ chú đại bàng dũng mãnh của Krum để thông báo về điểm đến, Annie kiểm tra lại hành lý của mình một chút rồi bắt đầu đến điểm hẹn.
Điểm hẹn của họ là bến tàu vì Durmstrang sử dụng thuyền đến Hogwarts, lúc đầu Annie cảm thấy hoàn toàn bình thường cho đến khi nhìn thấy dáng vẻ khủng bố của thuyền, âm thầm nói với Draco
"Durmstrang của chúng ta cũng chịu chơi thật đấy nhỉ, ngài hiệu trưởng kính yêu của chúng ta lại yêu thích việc thể hiện với cụ Dumbledore rồi"
-Nè đàn em Annie, nói xấu hiệu trưởng là không tốt đâu đấy
Annie quay lại nhìn, phía sau là vị đàn anh Krum đang cười trông vô cùng đểu cáng khiến cho cô hận không thể cho vị đàn anh này một đấm
-Nè đàn anh Krum kính yêu, em biết anh là trò cưng của vị hiệu trưởng đáng kính của chúng ta mà. Nhưng anh không thể cho vị đàn em đáng thương của anh cơ hội được cảm khái sao. Dù sao hơn ai hết anh cũng rõ rằng điều em nói hoàn toàn là thật mà nhỉ
Krum cười bất lực. Vò vò đầu cô đàn em nhỏ của mình. Thầm cảm thán có phải Hogwarts là nơi đào tạo những nhà hùng biện hay không mà cả Annie và Draco lại có tài ăn nói sắc bén như vậy
-Annie, vậy em không học ở Durmstrang nữa sao
-Vâng, bà nội nhớ em rồi. Không muốn cho em đi học xa nhà nữa. Dù sao nhà chỉ còn lại mỗi em
-Vậy sao, vậy nếu sau này em lấy chồng thì sao đây? Chẳng lẽ bà lại theo em à?
-Đương nhiên là không, bà chắc chắn sẽ chỉ duyệt những người con rể ở nước Anh thôi, hoặc không thì phải ở rể chứ nhỉ!
Hành động của Krum khẽ khựng lại một chút, sau đó anh nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc. Lấy một chiếc hộp từ trong túi áo ra. Đặt lên tay cho người đàn em của mình
-Đây là món quà từ đội Quidditch của chúng ta, mọi người muốn cảm ơn em vì đã giúp đỡ rất nhiều cho đội bóng. Mọi người hy vọng đôi khi em có thể quay trở về thăm đội đấy
-A, anh cho em gửi lời cảm ơn đến các thành viên trong đội nhé. Thật ra chúng ta vẫn có thể liên lạc thông qua gương giả kim, chỉ mất một khoảng thời gian để tạo ra chiếc gương thôi. Điều này có thể tiện cho chúng ta liên lạc và trao đổi chiến thuật mà. Yên tâm đi đội trưởng, em sẽ không bỏ rơi đội chúng ta đâu
Chúng tôi trò chuyện một lúc, lúc đó tôi cùng những đàn anh ma pháp công kích học của mình giới thiệu sơ lược về Hogwarts cùng các nhà. Mỗi khi nhắc đến nhà, tôi lại khẽ lườm cậu bạn Draco.
-Các anh biết không, tại Hogwarts, nhà Slytherin đại biểu cho thuần huyết và quý tộc của Draco luôn đối chọi với Gryffindor của em, đặc biệt là Draco, cậu ấy luôn là người đi tiên phong trong những phong trào đối chọi Gryffindore đấy. Mà Gryffindor là nơi chứa đựng những tâm hồn mạnh mẽ và yêu thích tự do. Haiz, chúng em được xem như là nước với lửa đấy
-Ồ, nhưng anh thấy hai đứa rất thân thiết mà. Vả lại không phải em cũng là thuần huyết sao Annie tại sao lại vào Gryffindor vậy?
-Haiz, đối với em đương nhiên tự do là quan trọng hơn chứ. Slytherin bọn họ tuy là thuần huyết nhưng lại có những lễ nghi vô cùng phức tạp, lại nói đến vị thế của họ phụ thuộc vào quyền lực của gia tộc. Nghe đến những điều đó đầu em đã ong cả lên. Tốt nhất là không học!
Nghe đến đó cậu bạn Draco bên cạnh hừ lạnh, tặng cho cô gái thân một ánh lườm sắc bén rồi mỉa mai nói:
-Ồ, quý cô Annie đây kỳ thực rất yêu thích sự tự do nhỉ. Chiếc nón phân loại đã dự định cho cậu ấy vào nhà Slytherin, kết quả cậu ấy lại ngu ngốc mà chọn Gryffindor, thật là hết nói nổi với quyết định ngu ngốc ấy của cậu
Annie nghe đến lời châm chọc đó, cô nhịn không được mà lao lên một chọi một với Draco, cô cởϊ áσ choàng vướng víu, trực tiếp lao lên túm lấy Draco, đè cậu bạn ra mà nắm tóc rồi đánh, cô đánh cho Gryffindore, cũng tiện thể trả thù cho Ron luôn.
-Draco, đừng nghĩ cậu là con trai mà tôi không dám đánh nhé. Làm nhục Gryffindor sao, tôi xử cậu!!!
Mọi người bất ngờ nhưng nhanh chóng cười rộ lên. Thầm cảm khái vị sư muội cũng học tập văn hoá của Durmstrang nhanh thật đi. Ở Durmstrang bọn họ vì thường sử dụng ma pháp hắc ám sẽ dễ gây chết người nên thường sẽ đấu bằng hình thức đấm đá tay chân. Nhưng họ không ngờ cô đàn em này cũng khoẻ phết, nhẹ nhàng hạ đo ván cậu đàn em kia. Sau khi đánh hả hê, Annie vô cùng "quý tộc" mà ngồi dậy chỉnh chu lại trang phục của chính mình, mặc kệ ánh mắt tức giận của cậu bạn đang te tua bên cạnh. Khẽ đánh mắt lên nhìn những vị giáo sư. Chà, lần này chỉ có mỗi ngài hiệu trưởng Igor Karkaroff dẫn đoàn đến mà thôi. Còn những vị giáo sư còn lại chắc là vẫn ở trường để dạy học rồi đi.
Qua một lúc nữa tiếng còi tàu vang lên, báo hiệu đã đến điểm cuối cùng. Một tiếng ầm lớn vang lên. Tàu của Durmstrang nổi lên khỏi mặt nước. Tôi cùng Draco thu gom hành lý của mình sau đó đưa cho gia tinh đứng phía dưới tàu để mang đến ký túc xá còn các vị huynh trưởng thì bước về phòng chuẩn bị thứ gì đó. Sau đó tôi quay sang hỏi người còn đang giận dỗi kia
-Nè Draco, tớ tự hỏi chúng ta phải mặc đồng phục của Durmstrang hay của Hogwarts
Một khoảng không kéo dài, nhìn đến người bên cạnh thì cậu bạn mặt không chút cảm xúc nhìn tôi. Nhưng trang phục của cậu ấy đã thể hiện cho tất cả, Hogwarts. Thế là tôi dùng bùa triệu hồi áo chùng Hogwarts của mình rồi khoác vào. Đồng thời dùng gương soi lại bản thân một chút, dùng một ít bùa làm đẹp để tân trang lại bản thân.
-Điệu đà!
Tôi lườm huýt Draco người lúc này cũng đang đồng dạng chải lại mái tóc bạch kim do tôi làm rối. Annie tức giận, trực tiếp xông đến chỗ cậu bạn mà làm rối nó lại lần nữa rồi kiêu kỳ bỏ đi.
---
-Được rồi nào các trò, hiện tại chúng ta đều đã ăn no uống đủ rồi, tôi muốn mọi người chú ý một chút, tôi muốn thông báo với mọi người mấy thông tin sau.
Cụ Dumbledore đứng lên, tủm tỉm cười rồi hướng về phía cửa nói:
-Luật lệ vẫn như mọi năm, tất cả các học sinh không được tự tiện tiến vào Khu rừng cấm, học sinh dưới năm ba cũng không được ghé thăm làng Hogsmeade. Ta còn vô cùng tiếc nuối thông báo với mọi người là năm nay sẽ không tổ chức các trận đấu Quidditch.
Cả sảnh đường yên tĩnh, tất cả mọi người đều há hốc miệng nhìn cụ Dumbledore, đặc biệt là Harry. Đối với họ, Quidditch được xem như là sân khấu để họ tỏa sáng đồng dạng Ron cũng tiếc nuối vô cùng vì cậu đã dành cả mùa hè để ôn luyện với mong muốn tham gia vào đội Quidditch nhà. Để kéo lại không khí ảm đạm, cụ Dumbledore nâng cao giọng, cười nói:
-Sẽ