Cố Hàn Thanh biết Kiều Mộc bị người ta mua hot search bôi đen là vì ông nội gọi điện thoại nói cho anh. Lúc ấy anh đang tập thể hình, mỗi buổi sáng cuối tuần anh thường dậy sớm để tập. Nghe thấy chuông điện thoại, Cố Hàn Thanh tắt máy chạy bộ rồi bước xuống, cầm lấy điện thoại. Thấy người gọi tới là ông nội, anh hơi kinh ngạc.
Sao ông nội lại gọi cho anh vào lúc sáng sớm như vậy?
Anh nghi ngờ nhận cuộc gọi, giọng ông nội có chút vội vàng và giận dữ: “Hàn Thanh, trên cái Weibo gì đó có người đưa tin cháu và Mộc Mộc là vợ chồng! Còn nói cái gì mà Mộc Mộc nói dối, hình tượng sụp đổ, chuyện này rốt cuộc là thế nào? Cháu bảo vệ vợ cháu kiểu gì thế, bị người ta bắt nạt đến tận cửa rồi kìa!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cái gì? Đưa tin trên Weibo?” Đôi mắt đen của Cố Hàn Thanh chợt nhíu lại, anh lập tức đăng nhập Weibo.
Điện thoại còn chưa tắt, ông nội Cố tức giận đến đập bàn một cái: “Còn không phải sao! Ông nghe người giúp việc trong nhà bàn tán mới biết được, chuyện này cháu mau xử lý đi, tuyệt đối không thể để Mộc Mộc bị bắt nạt. Còn nữa, nếu trên mạng đã đưa tin rồi, ông thấy các cháu trực tiếp công khai đi, hẳn là bây giờ cháu sẽ không phản đối chứ?”
Ông nội Cố cũng nhìn ra cháu trai và cháu dâu đã có tình cảm, không giống lúc vừa mới đăng ký kết hôn.
Cố Hàn Thanh vừa lướt Weibo vừa nặng nề đáp: “Vâng, cháu biết rồi. Ông nội, cháu sẽ lập tức xử lý chuyện này.”
“Mau xử lý đi. Vời cả điều tra xem chuyện này là ai làm, ông nhìn hai bức ảnh kia là lúc ông cho hai đứa vé xem nhạc kịch, chuyện đã lâu như thế rồi, tại sao bây giờ mới đăng lên? Ông nghĩ thế nào cũng thấy bất thường, nhất định là có người cố ý làm hại Mộc Mộc! Con bé gả đến nhà chúng ta, ngay cả hôn lễ cháu cũng không cho người ta, để con bé tủi thân. Lần này cháu phải bảo vệ con bé thật tốt cho ông! Người nhà họ Cố chúng ta, không phải người ngoài muốn bắt nạt là bắt nạt!”
Trong mắt Cố Hàn Thanh xẹt qua tia tàn nhẫn, anh cũng nghĩ giống ông nội: “Cháu đã biết thưa ông, vợ cháu, tất nhiên không phải người khác muốn bắt nạt là bắt nạt.”
“Được, cháu nói thế thì ông yên tâm rồi, ông cũng không quấy rầy cháu nữa, cháu mau xử lý đi.” Ông nội Cố dứt khoát tắt máy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bên này Cố Hàn Thanh cũng nhanh chóng xử lý, trước tiên là phải làm hot search bôi đen Kiều Mộc biến mất, sau đó anh đích thân soạn bài đăng Weibo, cũng mua hot search.
Không ngờ Kiều Mộc cũng đăng bài ngay sau anh. Sau khi đọc được, khóe môi anh hơi cong, rất vừa lòng điều thứ ba Kiều Mộc viết, vì thế anh tiện thể mua hotsearch cho cô luôn, là tiêu đề cưới trước yêu sau mà lúc trước hai người từng nói tới.
Dư luận bắt đầu xoay ngược lại, sau khi fans của Kiều Mộc bị chèn ép điên cuồng, tinh thần đấu tranh anh dũng vì chị gái của họ cũng dâng lên mức cao chưa từng thấy.
Sức chiến đấu bạo phát.
[Antifan nhìn thấy không, chị gái tôi nói còn chưa đủ cụ thể hả? Chị tôi nói chị ấy không phải bà Cố lúc nào? Nói dối chỗ nào? Tự bản thân đoán sai, trách người khác chắc?]
[Kiều Mộc không nói dối! Hình tượng không sụp đổ! Lặp lại lần nữa, Kiều Mộc không nói dối! Hình tượng không sụp đổ!]
[Fans của Trình Tâm Nghiên im lặng đi, đừng lấy mấy nhãn dán xấu của chị các người ném lên người Mộc Mộc nhà chúng tôi.]
[Cho rằng ai cũng giống Trình Tâm Nghiên chắc, tuần trước vừa nói xong, tuần này lại tự vả vào mặt mình, câu trước đá câu sau. Nhưng Mộc Mộc nhà chúng tôi không như thế, cô ấy chưa từng nói về vấn đề tình cảm cá nhân, nói dối ở đâu ra? ]
[Nhìn thấy Weibo của tổng giám đốc Cố không? Người ta kết hôn bí mật nên mới không công bố với bên ngoài! Đây là chuyện bình thường có được không! Người ta cũng không đâu cố ý lừa gạt rằng mình độc thân, tôi nhớ rõ lúc tổng giám đốc Cố mới nổi tiếng đã công khai anh ấy kết hôn rồi, chỉ chưa nói cụ thể ai là vợ anh ấy thôi, đủ thẳng thắn chân thành chưa? Người ta cũng không xây dựng hình tượng độc thân mà? Còn về Mộc Mộc nhà chúng tôi, cô ấy chưa nói bản thân có độc thân hay không! Antifan thật là mù có chọn lọc!]
[A a a, mọi người đều đang đấu tranh anh dũng, chỉ có mình tôi cắn kẹo sao? A a a, đây là thứ tình yêu thần tiên gì thế! Tôi thích nhất là cưới trước yêu sau! Đúng là ngôn tình giữa đời thực, tuyệt quá!]
[Còn có tôi nữa, mê quá, thì ra tổng giám đốc Cố và bà Cố đính hôn từ bé, thật là thú vị. Tôi có thể tưởng tượng ra lúc hai người mới kết hôn, cả hai đều nhìn đối phương không vừa mắt, sau đó chậm rãi sa vào tình yêu, quá tuyệt vời!]
[Nói thật, vừa rồi thấy antifan nói hai người diễn kịch, tôi còn buồn rất lâu, cho rằng đu đúng một đôi bad ending rồi, may mà tổng giám đốc Cố ra bảo vệ vợ kịp thời, bây giờ tôi sẽ không bao giờ dao động nữa. Tổng giám đốc Cố và bà Cố chính là một cặp trời sinh, hai người ở bên nhau rất ngọt ngào!]
Kiều Mộc nhìn những bình luận này, cô vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ. Đều lúc nào rồi, mấy người này còn đu CP được, nhưng mà còn đỡ hơn mắng cô.
Hơn nữa, cô cũng không ngờ Cố Hàn Thanh sẽ làm những việc này, Kiều Mộc mím môi, gửi tin nhắn cho anh: [Hàn Thanh, cảm ơn anh.]
Bên kia rất nhanh đã đáp lại: [Chúng ta là vợ chồng, cảm ơn cái gì?]
[Giữa vợ chồng đôi khi cũng cần nói cảm ơn chứ, như vậy thì mới có thể nhắc nhở bản thân rằng đừng cảm thấy sự hy sinh của đối phương là chuyện đương nhiên.] Kiều Mộc ngượng ngùng cười cười.
Cố Hàn Thanh: [Nghe cũng rất có lý, vậy ngày mai em không có việc gì, anh có thể phóng túng hơn chút không?]
Kiều Mộc: “…”
Đàn ông mới nếm mùi thịt, thật là không đáng yêu!
Khuôn mặt cô đỏ bừng lên: [Em không hiểu anh đang nói cái gì. Được rồi, em phải đi rửa mặt quay chương trình, chuyện trên mạng anh để ý giúp em đi. Nhưng chắc là không có chuyện gì đâu, cũng không biết là ai đăng mấy bức ảnh chúng ta đi xem nhạc kịch nữa, đã lâu như vậy rồi, lúc ấy chúng ta bị chụp lén à?]
Nói đến chụp lén, Cố Hàn Thanh đột nhiên hồi tưởng lại, lúc ấy anh thấy được một tia sáng lóe lên, anh nhớ rõ anh còn nghiêng mắt đi tìm nguồn sáng ấy, nhưng cũng không tìm được.
Hay là lúc đó bị chụp lén?
Vậy ai đã chụp lén? Vì sao phải chụp lén bọn họ khi chưa nổi tiếng?
Cho dù ngoại hình của anh và Kiều Mộc rất không tồi, nhưng người qua đường bình thường cũng sẽ không chụp lén, cùng lắm là dừng lại ngắm nhiều một chút. Vậy chính là… người quen chụp?
Nói cách khác, là người lúc ấy đã quen biết anh và Kiều Mộc chụp lén?
Cố Hàn Thanh cảm thấy anh sắp tìm ra sự thật, anh nói: [Chuyện này em không cần lo lắng, anh sẽ cho người điều tra, sẽ không để em bị bắt nạt vô cớ.]
Kiều Mộc nhìn tin nhắn Cố Hàn Thanh gửi tới, trong lòng cô giống như có mặt trời chiếu vào, rất ấm áp. Thật ra cô cũng đoán được là Trình Tâm Nghiên làm, nhưng mà không có chứng cứ, cô cũng không thể cương quyết nói với Cố Hàn Thanh là chuyện này do em gái nuôi của anh làm đúng không?
Nếu làm vậy, nói không chừng người nhà sẽ cảm thấy cô hẹp hòi, chỉ biết nghĩ xấu cho người khác, rốt cuộc từ vài bữa liên hoan gia đình lúc trước cô đã nhận ra, ông nội và cô dượng đều đối xử tốt với Trình Tâm Nghiên, rất tốt là đằng khác.
Cho nên trước khi có chứng cứ, tạm thời cô đừng nên nói gì thì hơn, để cho Cố Hàn Thanh điều tra. Đến lúc đó, có khi người nhà họ Cố sẽ tự có quyết đoán.
[Vâng, vất vả cho anh rồi, chồng.] Kiều Mộc nhắn chữ “chồng” qua, tim cô đập lỡ một nhịp, vô cùng thẹn thùng mà xoa mặt.
Cô cũng không dám xem câu trả lời của Cố Hàn Thanh, ném điện thoại lên trên giường. Cô đi gõ cửa phòng tắm, Trình Tâm Nghiên ở trong đó còn chưa ra ngoài, cô hỏi: “Tâm Nghiên? Cô vẫn đi WC trong đó à?”
Lạch cạch.
Trong WC có tiếng thứ gì đó rơi xuống đất.
Trình Tâm Nghiên hoảng sợ làm rơi điện thoại xuống đất, cô ta hoảng loạn nhìn cửa phòng tắm, khom lưng nhặt điện thoại lên, đi đến trước gương, cô ta phát hiện sắc mặt mình tái nhợt đến mức mắt thường có thể thấy được, đôi mắt còn có vệt đỏ vì đã khóc.
Cô ta khó chịu nắm lấy tóc, hận không thể kéo một phát cho đứt xuống. Nói thật, so với Cố Hàn Thanh đích thân bảo vệ Kiều Mộc thì chuyện Kiều Mộc lội ngược dòng chẳng hề đáng nhắc tới. Cô ta khổ sở là vì Cố Hàn Thanh bảo vệ Kiều Mộc, anh nói cho toàn thế giới rằng, có thể mắng anh, nhưng không thể mắng Kiều Mộc. Loại thiên vị này ngay cả cô ta cũng chưa có được.
Trước kia, lúc ba mẹ nuôi còn sống, anh Thanh đối xử với cô ta cũng tốt. Khi đó Trình Tâm Nghiên thực sự cho rằng cô ta có một vị trí đặc biệt trong lòng anh, thậm chí cô ta thường xuyên ảo tưởng rằng có phải anh yêu thầm cô ta hay không. Kết quả cô ta càng lún càng sâu, Cố Hàn Thanh thì chẳng có ý tứ gì.
Sau đó, cô ta ra nước ngoài bốn năm, mọi chuyện đều thay đổi, bên người anh Thanh có một người phụ nữ, cô ta tận mắt thấy hai người họ từ xa cách đến thân mật, tận mắt thấy dáng vẻ thật lòng thích một người của anh Thanh trông như thế nào.
So với trước đây anh Thanh cho cô ta tiền mua đồ, đi dạo phố cùng cô ta và mẹ nuôi đều là việc nhỏ. Khi anh thích một người, tình cảm ấy lộ liễu, nhiệt liệt, chẳng hề giống thứ tình cảm yêu thầm lo được lo mất của cô ta.
Nhưng vì cái gì, tình cảm này lại không thuộc về cô ta… Cô ta kém Kiều Mộc ở điểm nào. Về ngoại hình, cô ta không thua, về tài năng, cô ta còn cao hơn Kiều Mộc một bậc. Rốt cuộc sai ở chỗ nào? Là bởi vì ban đầu cô ta dùng thân phận em gái ở bên anh sao? Nếu không phải thân phận này thì sao?
Cốc cốc cốc.
Ngoài cửa lại có tiếng gõ cửa vang lên.
“Tâm Nghiên? Cô còn chưa xong à? Đạo diễn đang giục chúng ta tập hợp, tôi còn chưa rửa mặt đâu, nếu cô không ra ngay được thì tôi đi phòng khác rửa mặt.”
Kiều Mộc! Tôi hận cô!
Là cô cướp đi mọi thứ của tôi!
Trình Tâm Nghiên hung hăng trừng mắt nhìn vào trong gương, giống như là Kiều Mộc đang đứng ở đằng sau cô ta.
Kiều Mộc gõ cửa hai lần cũng không thấy Trình Tâm Nghiên đáp lại, cô cũng cạn lời. Không lẽ Trình Tâm Nghiên thấy cô lội ngược dòng nên tức chết trong phòng tắm