Edit & Beta: Đoè
Trong ảnh, Ninh Chu mặc trang phục của nhân vật trong《Ngộ sát》, trên tay cầm một bó hoa hồng đỏ tươi, nụ cười của cậu còn tươi hơn cả hoa hồng.
Tưởng Hàng Đình bấm vào bức ảnh, nhìn nghiêm túc rồi cũng cười theo.
Hắn không trả lời Ninh Chu mà trực tiếp gọi điện cho cậu.
Điện thoại được kết nối ngay trước khi tiếng nhạc chờ reo lên. Sau đó trong điện thoại vang lên giọng nói của Ninh Chu: "Tưởng tiên sinh, em đóng máy rồi.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Yêu Em Từ Bao Giờ?
2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
3. Mộng Có Đành Buông
4. Không Hẹn Mà Đến
=====================================
Bắt đầu từ cuối tháng 2 và kết thúc vào giữa tháng 6, Ninh Chu đã hoàn thành việc quay bộ phim đầu tiên của mình.
Trong gần bốn tháng qua, ngoài việc quay phim cũng đã xảy ra một số chuyện có thể xem như là khiến Ninh Chu lao đao nhưng nhờ có Tưởng Hàng Đình ở đó nên mọi chuyện trôi qua trong hòa bình, không gây ra sóng gió nào.
Tưởng Hàng Đình nghe được giọng nói của Ninh Chu mang theo ý cười, cũng cười nói: "Khi nào thì em về?"
Vừa mới hỏi xong thì có tiếng gõ cửa văn phòng của Tưởng Hàng Đình.
Trừ tiếng điện thoại ra, bên ngoài của phòng thư phòng còn vang lên giọng nói của Ninh Chu: "Tưởng tiên sinh, có hàng chuyển phát nhanh cần anh ký xác nhận ạ."
Ninh Chu còn chưa nói xong, Tưởng Hàng Đình đã đột nhiên đứng dậy, dứt lời, Tưởng Hàng Đình đã nhanh chóng đi mở cửa văn phòng.
Ninh Chu đứng ngoài cửa, giơ điện thoại lên mỉm cười với hắn: "Tưởng tiên sinh, anh có ký nhận chuyển phát nhanh không ạ?"
"Ký." Tưởng Hàng Đình vừa trả lời vừa kéo tay Ninh Chu đi vào văn phòng, đang định hỏi cậu về từ bao giờ thì lại nghe thấy Ninh Chu nói: "Bút để ký nhận chuyển phát nhanh ở trong túi của tôi, Tưởng tiên sinh có tiện lấy giúp tôi không?"
Tưởng Hàng Đình nghi ngờ nhìn Ninh Chu, nhướng mày nhìn hắn, cười đến là vô tội.
Tưởng Hàng Đình thò tay vào túi Ninh Chu lấy bút, mò ra một lọ gel bôi trơn và một hộp áo mưa nhỏ.
"Giờ anh còn muốn ký nhận không ạ?" Ninh Chu vươn tay nới lỏng cà vạt của Tưởng Đình, cố ý hỏi.
"Ký!"
Câu trả lời tương tự, nhưng giọng điệu nghiêm túc hơn một chút.
Ngay giây tiếp theo, Tưởng Hàng Đình khóa cửa văn phòng lại rồi ấn Ninh Chu lên cửa kính sát đất, bắt đầu kiểm tra xem "chuyển phát nhanh" của mình trong quá trình vận chuyển có bị hư hỏng hay không.
-Hết cảnh "lóng"-
Lúc Tưởng Hàng Đình ký nhận chuyển phát nhanh xong, bầu trời bên ngoài đã tối đen.
Ninh Chu nằm lười biếng trên người Tưởng Hàng Đình, không muốn động đậy chút nào.
"Mệt lắm hả?" Tưởng Hàng Đình vuốt ve tấm lưng mịn màng của Ninh Chu, hôn cằm cậu, sau đó cau mày nói: "Sao lại gầy đi rồi?"
Ninh Chu ngáp dài: "Cốt truyện yêu cầu, cho nên em phải giảm mười cân."
Ở những đoạn sau của《Ngộ sát》, Thịnh Dận Lễ do Ninh Chu thủ vai bị bệnh nặng, phải đóng vai người bị bệnh, ngoài cần khả năng diễn xuất tốt thì cậu phải gầy ốm đi một chút.
Vì lý do này mà Ninh Chu cố ý giảm cân, nửa tháng giảm được mười cân.
Trước đó, lúc cậu nói chuyện video call với Tưởng Hàng Đình, hắn không nhìn rõ, giờ ôm cậu vào lòng, hắn cảm thấy Ninh Chu nhẹ đi rất nhiều.
Chắc chắn là rất đau lòng, nhưng Tưởng Hàng Đình sẽ không trách Ninh Chu về chuyện này. Đây là công việc của Ninh Chu, cũng là nghề mà Ninh Chu yêu thích, nỗ lực hết mình vì công việc rất đáng trân trọng.
Ninh Chu biết Tưởng Hàng Đình đau lòng vì mình nên nắm lấy tay Tưởng Hàng Đình đặt lên bụng mình: "Anh sờ sờ thử xem, có phải cơ bụng của em lộ rõ hơn rồi không?"
Ninh Chu vốn đã có cơ bụng, nhưng không lộ rõ, chỉ là một lớp mỏng. Giờ cậu đã giảm cân nên đường nét cơ bụng hiện rõ hơn.
"Vậy nhiệm vụ trong tương lai của anh là phải hợp chúng lại thành một." Tưởng Hàng Đình xoa bóp cơ bụng của Ninh Chu, hùng tâm tráng chí hứa hẹn.
Ninh Chu ngạc nhiên đứng lên: "Cơ bụng sáu múi không đẹp ạ?"
Nói rồi còn chọc chọc vào cơ bụng Tưởng Hàng Đình, của hắn cứng hơn cậu một chút.
Vậy nên Ninh Chu đe dọa nói: "Nếu anh dám dồn chúng nó thành một, em sẽ ghẻ lạnh anh."
Tưởng Hàng Đình lập tức hứa hẹn: "Vậy anh nhất định sẽ chăm chỉ luyện tập, để cơ bụng của anh luôn tồn tại."
Hai người ngồi trên sô pha trong văn phòng một lúc lâu, sau đó đi đến phòng nghỉ để tắm rửa, chuẩn bị cùng nhau ăn tối.
Trong lúc đó, Ninh Chu gửi tin nhắn tới một số điện thoại, sau đó để điện thoại ở chế độ im lặng.
Lúc dùng bữa, điện thoại của Ninh Chu vang lên mấy lần nhưng cậu đều không nghe máy.
Mãi cho đến khi về nhà, Ninh Chu mới lấy điện thoại ra.
Nhìn qua, cậu thấy số này đã gọi cho mình hơn chục cuộc, sau đó cậu không trả lời mà chỉ gửi tin nhắn.
【 Nhãi ranh, mày thật sự kết hôn rồi đấy à? 】
【 Không được! Ngày mai mày đi ly hôn ngay cho tao. 】
......
Tin trả lời không hề có một câu quan tâm Ninh Chu kết hôn với ai, cũng không có ý muốn tìm hiểu xem người kết hôn với Ninh Chu là người như thế nào. Từ đầu đến cuối chỉ có tra hỏi, sau cùng là chửi rủa và ra lệnh.
Ninh Chu đọc xong thì cười khẩy.
Cậu tiện tay để điện thoại lên bàn trà, tò mò không biết ngày mai Ninh Trường Hùng nhìn thấy cậu dẫn Tưởng Hàng Đình về nhà sẽ như thế nào.
Chắc là thú vụ lắm đây.
Tưởng Hàng Đình đi vào phòng bếp rót cho Ninh Chu một cốc nước ấm, lúc đưa cho Ninh Chu, thấy ánh mắt cậu hiện lên vẻ lạnh lùng, hỏi: "Sao vậy em?"
Ninh Chu nhận lấy cốc nước rồi trả lời: "Em nói với ông ta rằng ngày mai sẽ dẫn anh về nhà, bảo ông ta ở nhà chờ chúng ta."
Tưởng Hàng Đình đương nhiên biết "ông ta" trong miệng Ninh Chu là ai, vốn là định sau khi《Ngộ sát》hoàn thành sẽ đi gặp người nhà Ninh Chu, cho nên Tưởng Hàng Đình cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
"Được, ngày mai anh cùng em đến đó." Hắn xoa xoa đầu Ninh Chu: "Có cần mang theo quà gì không?"
Ninh Chu lắc đầu, mỉm cười nhìn Tưởng Hàng Đình: "Anh đi người không đến thôi đã đủ khiến ông ta vui mừng rồi."
Tưởng Hàng Đình nhìn thấy một nét giảo hoạt trong ý cười của Ninh Chu, hắn không nhịn được mà nhéo mặt Ninh Chu, cuối cùng thở dài: "Gầy quá rồi."
Trên mặt chẳng còn chút thịt nào.
Ninh Chu nhào vào lòng Tưởng Hàng Đình, giống y một con bạch tuộc đu bám trên người Tưởng Hàng Đình: "Vậy xin nhờ Tưởng tiên sinh nuôi em béo lên chút."
"Được thôi." Tưởng Hàng Đình vâng lời nghe theo.
- -
Ngày hôm nay Ninh Chu vội vàng từ thành phố Z trở về, lại tiêu tốn rất nhiều thể lực trong văn phòng của Tưởng Hàng Đình, đến khoảng chín giờ thì ngủ thiếp đi trong vòng tay hắn.
Trở lại vòng tay ấm áp quen thuộc, Ninh Chu ngủ một