Ý, thành Rome, bầu trời trong xanh.
Rome là thành thị mang khí hậu Địa Trung Hải điển hình, hàng năm khí hậu từ tháng tư đến tháng sáu là thoải mái nhất.
Vào mùa này, cả thành phố Rome ngập tràn trong không khí náo nhiệt, nhất là đài phun nước Trevi, tụ hội rất nhiều đôi tình nhân.
Đài phun nước Trevi ở Rome là kiệt tác cuối thời Baroque, xây dựng theo kiến trúc đối xứng, ở chính giữa có một con bức thần Biển được kéo bởi hai dàn tuấn mã chạy băng băng. Hai bên trái phải đều có hai bức tượng thủy thần, bên phải thủy thần đứng lên, có một bức điêu khắc "Thiếu nữ chỉ kỳ thủy nguyên", mà trên phù điêu có bốn cung nữ đại biểu cho bốn mùa.
Thượng Quan Tuyền không có bạn trai, cũng không có người yêu, chỉ đi đến đây theo bản năng, kinh ngạc mà nhìn những tia nước tựa như tóc tơ của đài phun nước.
Những giọt nước nhỏ lóng lánh phản chiếu khuôn mặt tuyệt mỹ của cô khiến nó càng thêm lộng lẫy.
Ngày mai sẽ là ngày cô hoàn thành nhiệm vụ ám sát Crow, đến lúc đó cô sẽ giả dạng thành Phỉ Tô, thực hiện **** cùng hắn, sau đó giải quyết gọn, nhưng mà...
Đột nhiên, trong đầu cô lại hiện ra bóng dáng người đàn ông trong đêm hoang đường kia...
Khẽ thở dài một cái, cô vuốt vuốt mi tâm đầy sầu não. Trong lòng của cô, nhiệm vụ luôn luôn là quan trọng nhất.
Thượng Quan Tuyền từ từ cởi bỏ mắt kính, nhìn tượng thần Biển trong đài phun nước một chút. Gương mặt kinh diễm của cô thu hút vô số ánh mắt của người đi đường.
Muốn cầu nguyện như người khác, lại phát hiện ra trên người mình căn bản không có tiền xu lẻ.
"Cái này cho cô, tới nơi này cầu nguyện, chỉ cần thành tâm sẽ được đáp đền!"
Một giọng nói dịu dàng, nhẹ nhàng của người con gái vang lên bên tai Thượng Quan Tuyền, tựa như sóng lá nổi nhẹ trên mặt nước, thanh linh động thính.
Cơ thể Thượng Quan Tuyền liền giật mình, cô nhìn theo đôi tay nhỏ nhắn, chỉ thấy một mỹ nữ tựa như ánh trăng, giống như nữ thần đang cười khanh khách nhìn mình. Cô ấy cười thật dịu dàng, giống như làn nước êm đềm, chỉ nhìn cô ấy như vậy, thế nhưng lại khiến Thượng Quan Tuyền cảm thấy vui mừng.
"Cô..." Thượng Quan Tuyền nhìn cô gái ấy, ba đồng tiền xu trong tay cô gái ấy phát sáng rực rỡ.
"Cô là người Châu Á?" Thượng Quan Tuyền hỏi.
Cô gái gật đầu một cái, nói :"Tôi là người Trung Quốc!"
Ngay sau đó, cô cẩn thận nhìn Thượng Quan Tuyền một chút.
"Cầm đi, cầu nguyện ở đài phun nước này rất linh nghiệm đó! Chúc cô may mắn!" Cô gái cười hiền hòa một tiếng, đem đồng xu trong tay nhét vào tay Thượng Quan Tuyền.
"Muốn ném ba đồng tiền xu sao?" Thượng Quan Tuyền nghi ngờ hỏi.
Cô gái khẽ mỉm cười nói :"Đài phun nước này, còn gọi là suối nguồn hạnh phúc, bởi vì Trevi theo truyền thuyết là suối mang lại hạnh phúc cho mọi người. Người La Mã có hai truyền thuyết, thứ nhất là, du khách chỉ cần xoay lưng về phía đài phun nước, tay phải cầm tiền xu lướt qua vai trái rồi thảy vào trong hồ, liền có thể trở lại La Mã; Truyền thuyết thứ hai là cũng dùng động tác trên mà ném tiền xu, đồng xu thứ nhất tượng trưng cho tìm được người yêu, đồng xu thứ hai là cả hai yêu nhau thật lòng, đồng xu thứ ba là có thể thành công đến bên nhau, sau khi cưới cũng sẽ quay về nơi La Mã."
Trong lòng Thượng Quan Tuyền khẽ run lên, cầm tiền xu mà không biết phải làm gì.
"Người như tôi, sẽ không bao giờ có hạnh phúc!" Cô lẩm bẩm nói.
Cô gái cười một tiếng :"Chưa yêu sao biết không hạnh phúc? Thử đi!"
Thượng Quan Tuyền bị khuôn mặt cười trước mắt làm cho cười, cô đối với cô gái này có chút cảm giác rất tốt. Vì vậy, cô gật đầu nhẹ một cái, ngay sau đó theo lời hướng dẫn của cô gái, tung đồng xu về phía đài phun nước.
"Ha ha Ha ha..."
Thượng Quan Tuyền bị hấp dẫn bởi hai tiếng trẻ con cười.
"Cô... hai đứa nhóc này là con của cô sao ?"
Cô kinh ngạc hỏi, hai đứa bé này trông rất đáng yêu đó nha!
Cô gái gật đầu một cái, đáy mắt chứa đựng hạnh phúc sâu đậm :"Đúng vậy!"
Thượng Quan Tuyền chậm rãi ngồi chồm hổm xuống, cẩn thận từng li từng tí nhìn hai đứa bé kia. Khi nhìn hai đứa bé này trong lòng cô có một loại tâm bình khí hòa (tâm yên ổn), những loại cảm giác không bao giờ có đối với một kẻ luôn giết người như cô.
"A, hai đứa là sinh đôi sao?"
Đôi mắt đẹp của Thượng Quan Tuyền trừng lớn kinh ngạc, quả thực là kì tích nha, một cặp sinh đôi, cô chưa bao giờ gặp qua đó.
Cô gái bị dáng vẻ của Thượng Quan Tuyền chọc cười :"Hai đứa nó là thai Long Phượng!"
Thượng Quan Tuyền nhìn cô gái một chút, sau đó lại nhìn hai đứa bé một chút. Trong mắt cô đầy ngạc nhiên, sau đó, con ngươi lạnh lùng trước sau như một lại dần dần mỉm cười.
"Cô nên cười nhiều hơn, bởi vì cô cười lên rất xinh đẹp!"
Cô gái nói tự đáy lòng, cô bé này nhìn qua thì rất lạnh lùng, nhưng mà tuổi tác không lớn.
Thượng Quan Tuyền bị cô ấy nói nên có chút xấu hổ. Cô ấy còn muốn nói cái gì đó, đột nhiên ánh mắt nhìn qua một người đàn ông to lớn cao ngạo cách đó không xa.
Trên gương mặt cương nghị hiện lên nét liều lĩnh đẹp trai. Đôi mắt thâm thúy cao ngạo tựa như lưỡi kiếm sắc bén. Môi mỏng tuyệt mỹ kiên nghị phát họa những đường cong khêu gợi. Toàn thân hắn tản ra khí chất vương giả, còn có... khí thế cuồng dã! Người đàn ông này có chút quen quen.
Chỉ thấy ánh mắt người đàn ông cuồng nịnh quét qua đám người, rồi