Tiếng đàn vi-ô-lông hòa cùng tiếng đàn dương cầm cao quý tạo thành những nốt nhạc yên bình và tao nhã vang lên khắp phòng ăn. Thượng Quan Tuyền đi theo sau Lãnh Thiên Dục, thẳng tới phòng ăn kia.
Nhìn từ phía sau, cô thấy bóng lưng cao lớn khá giống Lãnh Thiên Dục của một người đàn ông, bên cạnh anh ta là chiếc xe đẩy trẻ con, trong xe có một đứa bé xinh xắn khả ái...
Trẻ con?
Thượng Quan Tuyền thấy mặt đứa bé kia, cảm thấy đứa bé này nhìn hơi quen!
Đại não nhanh chóng tìm kiếm... à, đúng rồi, đứa trẻ này không phải là cô đã gặp khi ở hồ nước ước nguyện sao?
Là... con của Lăng Thiếu Đường?
Thượng Quan Tuyền có trí nhớ rất tốt đã lập tức nhớ ra.
Nhưng mà... Lăng Thiếu Đường đâu? Người đàn ông đưa lưng về phía cô chắc chắn không phải Lăng Thiếu Đường!
Lúc cô vẫn còn đang nghi ngờ, Lãnh Thiên Dục đã ngồi xuống đối diện người đàn ông. Sau đó hắn nhìn về phía Thượng Quan Tuyền, ý bảo cô cũng ngồi xuống cạnh hắn.
Sau khi ngồi vào chỗ, Thượng Quan Tuyền hoàn toàn đối diện với người đàn ông...
Một người đàn ông rất đẹp trai! Khuôn mặt góc cạnh, sống mũi cao, vẻ ngoài thoạt nhìn rất phóng đãng nhưng ánh mắt lại khiến người khác không thể khinh thường!
Người này...
Thượng Quan Tuyền đang nghĩ xem đã gặp người này ở đâu...
- Này, tôi nói này, hai người nhìn đủ chưa? – Giọng nói dễ nghe của người đàn ông vang lên.
Lãnh Thiên Dục vẫn nhàn nhã ngồi im, nhìn hiện tượng kỳ lạ trước mặt. Sau đó chau mày nói: "Quý Dương, sở thích cũng cậu cũng thật đặc biệt".
Trên người Cung Quý Dương mặc một chiếc áo sơ mi siêu cấp khoa trương. Nói khoa trương cũng không phải là chỉ bộ dạng của Cung Quý Dương khi mặc chiếc áo này, mà là trên chiếc áo sơ mi của nam lại in hình một cô gái nóng bỏng!
Trời ạ!
Khi Lãnh Thiên Dục thấy Cung Quý Dương, hắn cảm thấy khí huyết trong người như đang chảy ngược lại. Cung Quý Dương bị cái gì kích thích vậy?
Còn nữa, sao đứa bé này lại trong tay cậu ta?
Ai biết được khi Cung Quý Dương nghe Lãnh Thiên Dục nói mình như vậy liền vội vàng lấy tay che kín mặt...
- Anh nhận nhầm người rồi, Quý Dương là ai chứ, tôi không biết hai người, mau đi đi!
Ánh mắt anh ta toát ra vẻ mất tự nhiên!
Nói cái gì vậy?
Vẻ bất mãn lướt qua ánh mắt Lãnh Thiên Dục, ngay sau đó, hắn ngang tàng đứng lên, kéo tay Cung Quý Dương đang che mặt ra...
- Cung Quý Dương, muốn tớ giúp cậu khôi phục trí nhớ không? Hả?
Thanh âm dù cứng rắn lạnh lùng nhưng vẫn có thể nghe ra chút nhẹ nhàng.
Thượng Quan Tuyền kinh ngạc nhìn hai người trước mặt!
Đúng, người này chính là tổng giám đốc của Cung thị - Cung Quý Dương. Cô nhớ là mình đã từng nhìn qua người này trên báo, tạp chí hoặc là trên TV. À, bổ sung thêm một chút, ngoại trừ các thể loại về kinh tế ra, anh ta đều xuất hiện trên trang nhất các tạp chí giải trí.
Báo chí đều nói rằng người đàn ông này rất phong lưu đào hoa, bên người không lúc nào không có phụ nữ, hàng đêm sênh ca!
Hừ, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, người