Edit: Hinh
Trong văn phòng, Kỷ Tuân cho Sở Mạt một chỗ ngồi, lúc nãy anh và Ngạn Thành còn chưa bàn xong chuyện, chỉ là nghe thấy bên ngoài có tiếng nói nên mới dừng lại đi ra xem cô thế nào.
Vốn từ lúc Phương Chi Nhiễm nói muốn kêu bảo vệ lên Kỷ Tuân đã định đi ra, nhưng Ngạn Thành lại ngăn anh lại, nói anh không nên gấp gáp, đợi phản ứng của Sở Mạt trước đã.
Nói ra thì, nếu Kỷ Tuân và Sở Mạt muốn bên nhau mãi mãi, thì chuyện như hôm nay cô sẽ còn gặp dài dài. Kỷ Tuân không thể nào 24 tiếng đều ở bên cạnh cô được, hào môn rất hỗn loạn, Sở Mạt cần phải học cách ứng phó.
Huống chi, đây chỉ là Phương Chi Nhiễm.
Từ lần đầu gặp Ngạn Thành đã biết trong lòng Sở Mạt nhất định không xinh đẹp mềm mại như bề ngoài, ông tin tưởng cô sẽ không để bị người ngoài khi dễ.
Quả nhiên, Sở Mạt không làm bọn họ thất vọng.
Bây giờ Kỷ thị đang ở đầu ngọn sóng, tuy rằng công bố thân phận của Kỷ Tuân đã tạm thời ổn định được chuyện này, nhưng mấy bình luận bôi đen thời gian trước còn chưa xử lý hết, bây giờ chính là thời kỳ nhạy cảm, Kỷ thị cần ít xuất hiện trên báo chí càng tốt.
Sở Mạt bắt trúng điểm này, mới lấy điện thoại ra vờ quay video.
Thấy cô lấy điện thoại ra, quản lý Viên quả nhiên luống cuống lên.
Tuy quản lý Viên là tiểu nhân gió chiều nào theo chiều đó, nhưng anh ta cũng rất rõ hiện tại ai mới là người cho mình bát cơm, dù cho Kỷ Tuân không đi ra, anh ta nhất định cũng không cho Sở Mạt tung video đó lên mạng. Bây giờ internet là thứ có thể biến gió thành bão, một khi video được tung lên, cư dân mạng nhất định sẽ không cho Kỷ thị cơ hội giải thích.
Không thể không nói, lúc nãy nháo đến vậy, không chỉ nhìn ra được tính cách của Sở Mạt, mà vấn đề hiện tại của Kỷ thị cũng hiện ra trước mắt.
Phương Chi Nhiễm là cháu gái của Phương Hoài Thu. Vì để chiếm được Kỷ thị, trong khoảng thời gian Kỷ Thịnh Bang bị bệnh, Phương Hoài Thu đã đưa hết tất cả người Phương gia bà ta có thể sử dụng được vào trong công ty. Tuy Phương Chi Nhiễm luôn miệng gọi ‘Anh Tuân’, nhưng trên thực tế cô ta còn lớn hơn Kỷ Tuân một tháng, không lâu trước đó vừa mới tốt nghiệp Đại học.
Một người vừa mới tốt nghiệp Đại học, không có chút kinh nghiệm làm việc nào, có lẽ vậy nên cả năng lực và IQ cũng thấp đến đáng sợ. Người như vậy thế nhưng lại có thể ngồi ở vị trí Giám đốc phòng kế hoạch, đúng là hồ đồ.
Ngạn Thành nói với Kỷ Tuân: ”Chuyện này nếu cấp trên cứ mặc kệ, thì lòng tin của nhân viên rất dễ nguội lạnh. Bọn họ cực nhọc vất vả vì Kỷ thị, lại bị loại người không biết từ đâu chui ra chiếm đoạt, dù là ai cũng sẽ không đồng ý. Chúng ta cứ ngồi phê bình nhân viên không năng suất, không làm việc vì ông chủ, nhưng trước hết ông chủ phải nghĩ lại xem mình đã làm những gì. Dù sao thì, nếu không có những người cần cù làm việc như bọn họ, cũng sẽ không có quả ngọt cho cấp trên.”
Kỷ Tuân kiên quyết gật đầu, ”Con hiểu rồi. Bây giờ trước tiên con phải trấn an nhân viên bên dưới, về phần mấy người cấp cao thì không cần gấp.”
Ngạn Thành mỉm cười, trên mặt có sự từ ái của bậc trưởng bối: ”Con định bắt đầu với ai?”
Kỷ Tuân suy nghĩ một chút, tầm mắt dời sang Sở Mạt đang chăm chú nghe bên cạnh, thấy cô ngốc ngốc nhìn mình, khóe môi Kỷ Tuân cong lên, ”Phương Chi Nhiễm.”
Cái tên này thành công làm Ngạn Thành bật cười.
Buổi tối, Kỷ Tuân tổ chức tiệc tẩy trần cho Ngạn Thành ở khách sạn. Đồ ăn trên bàn rất phong phú, đồ Trung và Tây kết hợp lại, có đồ ăn ở Thượng Hải, cũng có mấy món cơm Tây Ngạn Thành đã ăn đến ngán.
Bữa tối rất vui vẻ.
Ngạn Thành ngồi